Mẹ đang bị b::ệnh n::ặng, bố cũng UT đ:au ốm suốt ngày. Tôi âm thâm bảo lưu kết quả học lên thành phố kiếm tiền phụ gia đình. Biết được hoàn cảnh chị chủ nhà trọ giới thiệu cho 1 vị đại gia, nếu s::inh được c:on trai anh ta sẽ trả cho nó 1 tỷ còn nếu con gái thì 350 triệu. 9 tháng sau đúng hôm v::ỡ ố:i thì bố ra chơi và cái kết bất ngờ trong v:iện ph:ụ s:ản..
21 tuổi nó nhận đẻ thuê cho người ta để lấy 1 tỷ. Với nó và gia đình nó đó là 1 số tiền khổng lồ. Nó thậm chí còn chưa yêu ai và đây là quyết định liều lĩnh nhất nó từng gặp phải.
Mẹ nó bệnh nặng bố nó cũng ung thư ốm đau suốt ngày. Nó âm thầm bảo lưu kết quả học rồi đi làm thêm để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Biết được hoàn cảnh nó như vậy nên chị chủ giới thiệu nó cho vị đại gia cần có con kia để đẻ thuê. Khi nghe chị ta đề nghị nó sợ run lên chối đây đẩy, nhưng khi nghe bệnh tình bố mẹ ngày 1 trầm trọng nó lại tặc lưỡi.
Vị đại gia kia có vợ nhưng vợ lại không sinh được con, đã vậy còn ngoại tình nên anh ta chán nản ly hôn và muốn có đứa con để làm bố đơn thân. Anh ta cũng đã gần 40 và mất niềm tin vào phụ nữ nên muốn kiếm người đẻ thuê để không phải vướng bận gì sau này. Nếu sinh được con trai anh ta sẽ trả cho nó 1 tỷ còn nếu con gái thì 350 triệu. Với gia đình nó dù là số tiền nào cũng quá lớn, nên nó đã nhắm mắt đánh đổi.
Lần đầu tiên vào khách sạn, nó co rúm lại. Nó yêu cầu đi bệnh viện nhưng anh ta không chịu vì anh ta không có nhiều thời gian hơn nữa thủ tục lằng nhằng nên muốn làm chuyện đó trực tiếp. Sau khi ân ái nó ngồi đờ ra như khúc gỗ, nước mắt rơi lã chã. Nhìn ga giường có vết máu vị đại gia đó giật mình:
– Em… còn tr:inh sao??
Nó không nói gì chỉ buồn bã mặc quần áo vào rồi đi về. Anh ta lặng người vì không nghĩ mình được ngủ với gái trinh, cùng vì thế mà sau này anh ấy trân trọng nó nhiều hơn. Sau hôm đó vị đại gia kia đưa thêm cho nó 50 triệu và bảo:
– Xem như anh đền bù đời con gái cho em, em sinh con cho anh xong anh sẽ trả hậu hĩnh.
Cũng may chỉ 1 lần ấy nó đã dính b:ầu, mấy tháng đầu nó nghén lên nghén xuống. 1 mình ở trong nhà trọ ẩm thấp nôn đến lả người, xóm trọ ai cũng chỉ trỏ. 1 lần đến thăm thấy nó như vậy, vị đại gia kia xót xa:
– Lần này anh không để em ở đây nữa đâu, đừng cứng đầu nữa qua nhà anh ở, bên đó có ô sin chăm sóc.
Nhưng nó qua đó được vài tháng, sợ phiền với ngại nên nó lại xin trở về xóm trọ mặc kệ người đó khuyên ngăn. Nó về bên đó thỉnh thoảng đi làm về anh ta lại tạt qua mua cho nó cái này cái kia bồi bổ, có lúc chở nó đi dạo cho đỡ buồn dần dần tình cảm cũng phát triển, hễ nó bảo đau bụng hay gì là nửa đêm anh ta cũng phi xe qua. Anh ta còn thuê cho nó 1 nơi sạch sẽ sáng sủa để 2 mẹ con được sống thoải mái. Gần 1 năm nó không về thăm quê, bố mẹ gọi nó cứ bảo bận học bận làm thêm.
Hôm đó lên Hà Nội đi khám lại bố nó qua thăm nó đột xuất, vì ông đòi gặp bằng được nếu nó không cho gặp ông sẽ ngồi ngoài đường suốt đêm nên nó đành phải cho ông địa chỉ. Đến nơi thấy con gái bụng lùm xùm ông đứng lặng người. Nó ôm bố khóc, bố nó cũng nghẹn ngào.
– Sao ra nông nỗi này con??
– Bố ơi con xin lỗi, con có tội với bố mẹ và gia đình.
– Bố thằng bé là ai, sao lại chưa chồng mà ch:ửa?? Sao con dại dột thế.
Nó chỉ biết khóc, nó không thể nói nó đẻ thuê để bố mẹ có tiền làm phẫu thuật được, nếu vậy chắc bố nó chết mất. Đúng lúc đó nó vỡ ối, nó gọi cho vị đại gia kia đến, lúc đi bệnh viện nó có nhắn tin:
– Xin hãy giả vờ làm bạn trai tôi 1 hôm để bố tôi không thấy đau lòng, ông đang ung thư giai đoạn cuối.
Nhìn nó đau đớn vật vã suốt 1 ngày trời đến kiệt quệ bỗng vị đại gia đó bật khóc. Ngoài phòng chờ bố nó từ tốn hỏi người ấy:
– Cậu có thương con gái tôi thật lòng không??
– Cháu… cháu có ạ.
– Vậy sao không cưới hỏi mà lại làm nó to bụng như thế, hay cậu chê nhà tôi nghèo.
– Cháu không có ạ, cháu xin lỗi.
– Con bé xưa nay vốn ngoan hiền và có hiếu, nó thật thà lắm, nếu cậu thương nó hãy thay chúng tôi đối xử tốt với nó nhé. Con dại cái mang, nó không chồng mà chửa tôi buồn lắm nhưng biết làm sao được chuyện đã lỡ rồi…
– Cháu sẽ có trách nhiệm với mẹ con cô ấy xin bác yên tâm.
Khi bác sĩ bế đứa con ra, anh đã bật khóc. Ôm con trai trong tay anh bảo:
– Mẹ con vất vả rồi, cảm ơn con đã đến với bố mẹ.
Đứa con như sợi dây gắn kết 2 người, nó không nỡ xa rời con còn vị đại gia cũng dần có tình cảm với nó. Ngày ngày họ bên nhau vì đứa con, hết 3 tháng như đã hứa hẹn nó nhận đủ tiền và rơi đi. Nhưng hôm chia tay nó khóc hết nước mắt vì thương con, thấy nó gói đồ đạc lại anh kia liền giật lấy:
– Em đi đâu, anh không cho em đi đâu hết.
– Nhưng…. hợp đồng…
– Anh mặc kệ, con anh cần mẹ nó và anh cũng… cần em. Nếu được em hãy ở lại đi.
Nó òa khóc nức nở, nó không ngờ sau lần đẻ thuê ấy nó được làm mẹ và làm vợ, gia đình nó cũng được chồng giúp đỡ rất nhiều. Thế mới nói vợ chồng đôi khi đến với nhau cũng là duyên phận, người tính không bằng trời tính. Bố mẹ nó có nhắm mắt xuôi tay cũng thấy yên tâm rồi…