Cháu gái lên Hà Nội học Đại học. Thân là chú thì tôi cũng tốt bụng cho ở nhờ miễn phí lại còn nuôi ăn học suốt 4 năm. Vậy mà khi nhà tôi thuộc diện gi:.ải t:.ỏa để làm đường, được đ:.ền b:.ù 6 tỷ thì cháu lại kiện vợ chồng tôi ra tòa để đòi chia t:.iền.
Người chú chết lặng khi nghe cháu gái nuôi 3 năm ăn học đòi chia tiền từ căn nhà của gia đình.
Ông Vỹ (Trung Quốc) có một cô cháu gái ruột. Lúc đưa cháu về Bắc Kinh sinh sống, ông rất quan tâm chăm sóc cô cháu gái của mình. Nhưng điều mà mà nhận lại là sự lạnh lùng, thờ ơ thậm chí có phần tham lam ích kỷ chỉ vì tiền bạc của cô cháu.Bố của Kỳ Kỳ là người Bắc Kinh. Nhưng từ khi trưởng thành ông đã chuyển xuống ở một vùng quê ở thành phố Hà Bắc sinh sống và lập gia đình. Sau này ông có hai người con, một trai một gái.
Đến năm 2001, Kỳ Kỳ đỗ đại học ở Bắc Kinh. Bố gửi cô đến nhà chú ruột – ông Vỹ và nhờ nhập hộ khẩu vào gia đình chú để tiện cho việc học tập.
Cả ông Vỹ và vợ đều đối xử với Kỳ Kỳ rất chu đáo, hầu như không có sự phân biệt đối xử với các con ruột của mình, thậm chí còn hỗ trợ học phí cho cháu. Hằng ngày cô chỉ phải đi học, thậm chí không phải làm việc nhà.Sau khi Kỳ Kỳ chuyển đến ở nhờ nhà ông Vỹ được 3 năm thì có chuyện bất ngờ xảy ra. Căn nhà của gia đình ông Vỹ thuộc vào diện giải tỏa để xây dựng, mở rộng đường. Ngoài tiền bồi thường phá dỡ nhà cửa 1,7 triệu NDT (tương đương với 6 tỷ VND) mỗi người trong hộ khẩu gia đình còn được bồi thường thêm quyền mua 1 căn hộ 45 m2.
Tuy nhiên lúc đó, cô gái trẻ không để ý quá nhiều. Cô vẫn vô tư sống cùng gia đình chú ruột.
Vài năm sau khi ra trường, Kỳ Kỳ bỗng nhớ lại thời điểm nhà chú chuyển nhà, được bồi thường 1 khoản tiền lớn và hỏi bố về “quyền lợi mà cô đáng lẽ được hưởng”.
Không ngờ rằng, bố cô thông báo chú Vỹ đã bán căn hộ 45m2 phần của Kỳ Kỳ đó cho người họ hàng ở xa. Nghe xong, cô vô cùng tức giận vì chú ruột đã tự ý bán nhà mà không hỏi ý kiến. Trong khi giá nhà ở Bắc Kinh không phải là rẻ, cô có làm việc rất nhiều năm cũng khó có cơ hội mua được ngôi nhà của riêng mình.
Vậy nên Kỳ Kỳ quyết định đi đòi quyền lợi cho bản thân. Ngay lập tức, cô đến nhà chú, yêu cầu bồi thường tiền hoặc một căn nhà.
Ông Vỹ sốc khi cháu gái quay lại kiện mình. Ảnh: 163
Thấy thái độ của cô cháu gái, ông Vỹ cảm thấy có chút bất ngờ. Năm đó, khi nhận được tiền bồi thường, ông đã bàn bạc với anh trai mình, tức bố Kỳ Kỳ. Họ đã thống nhất với nhau vì Kỳ Kỳ sống miễn phí nhà chú nên quyền sở hữu mảnh đất được bồi thường thuộc về chú.
Không ngờ, cô lập tức phản kháng: “Bố cháu nói câu này lúc nào?”
Nhận thấy sự kích động của Kỳ Kỳ, ông Vỹ dùng ngữ điệu nhẹ nhàng hòa giải: “Chú sẽ bồi thường cho cháu 5 vạn NDT (tương đương với 174 triệu VND) được không.”
Khi nghe số tiền này, Kỳ Kỳ cảm thấy quá ít ỏi, thậm chí không đủ để mua một cái phòng ngủ ở Bắc Kinh, làm sao cô có thể dễ dàng đồng ý?