**Duyên Tiền Nhầm – Tình Yêu Đến Từ 10.000 Đồng**
**Chương 1: Lỗi Chuyển Khoản Định Mệnh**
Đêm khuya, trong căn phòng nhỏ ở một khu chung cư bình dân, Ngọc Anh ngồi bên cửa sổ nhìn ra những ánh đèn thành phố. Ba năm kể từ vụ tai nạn giao thông kinh hoàng, đôi chân cô đã mất đi khả năng vận động vĩnh viễn. Công việc thiết kế thời trang mà cô từng đam mê giờ chỉ còn là ký ức xa xôi.
Hôm nay, trong lúc mua một cuốn sách online, cô vô tình chuyển nhầm 10.000 đồng vào một tài khoản lạ.
“Chỉ là 10.000 đồng thôi, chắc chẳng ai quan tâm đâu” – Ngọc Anh thầm nghĩ và định bỏ qua.
Nhưng chỉ năm phút sau, điện thoại cô bất ngờ rung lên với tin nhắn:
“Chào bạn, hình như bạn chuyển nhầm tiền cho mình?”
**Chương 2: Cuộc Trò Chuyện Bất Ngờ**
Ngọc Anh ngạc nhiên khi thấy tin nhắn. Cô nhắn lại:
“Vâng, mình nhầm thật. Bạn không cần trả lại đâu, chỉ 10.000 đồng thôi mà.”
“Tiền dù ít hay nhiều cũng nên trả lại. Mình là Tuấn Anh, làm trong ngành công nghệ thông tin. Mình sẽ chuyển lại cho bạn nhé.”
Cuộc trò chuyện bất ngờ kéo dài suốt buổi tối hôm đó. Tuấn Anh tỏ ra là một chàng trai hóm hỉnh, thông minh và đặc biệt rất tinh tế. Anh không hề tỏ ra tò mò hay thương hại khi biết Ngọc Anh phải ngồi xe lăn.
**Chương 3: Những Tháng Ngày Nhắn Tin**
Từ đó, hai người thường xuyên trò chuyện. Tuấn Anh kể về công việc lập trình viên của mình, về ước mơ xây dựng một ứng dụng hỗ trợ người khuyết tật. Ngọc Anh chia sẻ niềm đam mê vẽ tranh bằng phần mềm đồ họa mà cô đang theo đuổi.
Mỗi tối, họ cùng nhau xem phim online, bàn luận về những cuốn sách hay. Dần dần, Ngọc Anh nhận ra mình đang mong chờ từng tin nhắn của anh. Cô thích cách anh quan tâm đến cô một cách tự nhiên, không hề gượng ép.
**Chương 4: Cuộc Gặp Gỡ Đầy Hồi Hộp**
Sau ba tháng, Tuấn Anh đề nghị gặp mặt. Ngọc Anh lo lắng vô cùng. Cô sợ rằng khi nhìn thấy cô ngoài đời, anh sẽ thay đổi. Nhưng cuối cùng, cô đồng ý.
Ngọc Anh chọn một quán cà phê yên tĩnh, ngồi ở vị trí khuất nhất. Khi Tuấn Anh bước vào, cô nhận ra anh ngay – cao ráo, mái tóc cắt gọn gàng, nụ cười tỏa nắng. Nhưng khi ánh mắt anh dừng lại ở chiếc xe lăn, Ngọc Anh thấy thoáng chút ngỡ ngàng trong đôi mắt ấy.
“Em là Ngọc Anh phải không?” – Tuấn Anh mỉm cười, giọng ấm áp.
“Vâng, em đây” – Ngọc Anh đáp, giọng hơi run.
**Chương 5: Những Ngày Tháng Trăn Trở**
Sau buổi gặp, Tuấn Anh vẫn giữ liên lạc nhưng Ngọc Anh cảm nhận được sự khác biệt. Có những lúc anh trả lời tin nhắn chậm hơn, những cuộc gọi ít dần đi.
Một đêm, Tuấn Anh tâm sự với người bạn thân:
“Tao thực sự thích cô ấy, nhưng không biết mình có đủ khả năng chăm sóc một người như thế không…”
**Chương 6: Lời Tỏ Tình Giữa Mưa**
Hai tuần sau, trời đổ mưa lớn. Ngọc Anh đang ngồi vẽ tranh thì nghe tiếng chuông cửa. Mở cửa, cô thấy Tuấn Anh đứng đó, ướt đẫm nước mưa, trên tay cầm một bó hoa hướng dương.
“Anh… anh làm gì ở đây?” – Ngọc Anh ngạc nhiên.
Tuấn Anh hít một hơi thật sâu: “Anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh yêu em, Ngọc Anh à. Không phải vì thương hại, mà vì chính con người em. Em có thể cho anh cơ hội được không?”
**Chương 7: Hạnh Phúc Đơn Sơ**
Từ đó, Tuấn Anh trở thành đôi chân của Ngọc Anh. Anh thiết kế cả một ứng dụng giúp cô vẽ tranh dễ dàng hơn. Những chuyến du lịch mà trước đây Ngọc Anh chưa từng dám mơ đến giờ đã thành hiện thực.
Có những khó khăn, những ánh mắt tò mò từ người ngoài, nhưng họ cùng nhau vượt qua tất cả. Tuấn Anh luôn nói: “Đôi chân không phải là tất cả. Trái tim em mới là điều khiến anh say đắm.”
**Kết**
Ngọc Anh từng nghĩ mình sẽ sống cô độc cả đời. Nhưng nhờ một lần chuyển nhầm 10.000 đồng, cô đã tìm thấy tình yêu đích thực. Còn Tuấn Anh thì hiểu rằng, hạnh phúc đôi khi đến từ những điều nhỏ bé nhất – như một tin nhắn nhầm, một nụ cười, hay một cái nắm tay ấm áp.
Vì tình yêu thực sự không cần phải hoàn hảo, nó chỉ cần chân thành.