Lâm bước ra từ cửa hàng thời trang cao cấp trong trung tâm thương mại, trên tay cầm chiếc điện thoại đắt tiền. Là một triệu phú trẻ tuổi, anh quen với cuộc sống xa hoa, những buổi tiệc tùng và các thương vụ bạc tỷ. Nhưng hôm nay, một điều bất ngờ đã kéo anh trở lại quá khứ mà anh tưởng đã chôn vùi.
Anh khựng lại khi nhìn thấy một người phụ nữ đứng gần khu vui chơi trẻ em. Đó là Lan – người vợ cũ mà anh từng rời bỏ năm năm trước. Nhưng điều khiến anh sững sờ hơn chính là hai cậu bé sinh đôi đang nắm tay cô. Cả hai đứa trẻ đều mang khuôn mặt của anh thuở nhỏ, từ đôi mắt đến nụ cười.
Tim anh đập mạnh, hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu. Chẳng phải năm xưa Lan đã nói rằng cô không mang thai khi anh rời đi sao? Nếu vậy, hai đứa trẻ này là ai?
Lan cũng nhìn thấy anh. Cô thoáng giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh. Cô nắm chặt tay hai đứa trẻ, định quay đi, nhưng Lâm đã bước nhanh đến trước mặt họ.
“Lan… hai đứa trẻ này là ai?” Giọng anh run run.
Cô nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng: “Chuyện đó liên quan gì đến anh?”
Lâm không thể chấp nhận được câu trả lời ấy. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, rồi cúi xuống quan sát hai đứa trẻ. Chúng cũng đang nhìn anh với vẻ tò mò.
“Chúng… là con của anh, đúng không?”
Lan im lặng một lúc lâu, rồi chậm rãi gật đầu.
Một cảm giác khó tả tràn ngập trong lòng Lâm. Anh đã để lỡ những năm tháng đầu đời của hai đứa trẻ sao? Tại sao Lan lại giấu anh chuyện này?
“Vì anh đã chọn ra đi.” Lan nói, như thể đọc được suy nghĩ trong đầu anh. “Anh đã chọn sự nghiệp, chọn danh vọng mà không hề quan tâm đến tôi. Tôi không cần sự thương hại hay trách nhiệm muộn màng của anh.”
Lâm cảm thấy nghẹt thở. Anh luôn nghĩ mình có tất cả, nhưng hóa ra anh đã đánh mất điều quan trọng nhất mà anh không hề hay biết. Nhìn hai đứa trẻ, anh thấy một phần của mình trong đó, và điều đó khiến lòng anh đau nhói.
“Lan, anh… có thể bù đắp không?” Anh hỏi, giọng đầy hy vọng.
Lan cười nhẹ, nhưng trong mắt cô không có sự tin tưởng: “Anh nghĩ rằng tiền của anh có thể mua lại năm năm đã mất sao?”
Cô nắm tay hai đứa trẻ, quay lưng rời đi, để lại Lâm đứng đó với trái tim nặng trĩu. Lần đầu tiên trong đời, anh nhận ra rằng có những thứ, dù giàu có đến đâu, cũng không thể mua lại được.