CHƯƠNG 1: CUỘC HỘI NGỘ KHÔNG NGỜ
Sân bay quốc tế Long Thành rực rỡ ánh đèn và tiếng nói cười huyên náo. Đám đông vây quanh khu vực VIP, nơi dàn vệ sĩ áo đen đứng thành hàng thẳng tắp. Giữa họ, Khánh An sải bước – lạnh lùng, kiêu hãnh. Bộ váy trắng đơn giản nhưng tinh tế càng làm nổi bật khí chất của một nữ doanh nhân hàng đầu.
Khánh An – người phụ nữ từng khiến giới tài chính khuynh đảo – vừa trở về sau năm năm vắng bóng. Cô không chỉ mang theo khối tài sản khổng lồ mà còn là một đế chế mang tên mình: K.A Corporation.
Đột ngột, đôi mắt cô khựng lại giữa biển người. Gã đàn ông đó… gầy gò, tóc bù xù, tay lấm lem đang nhặt từng vỏ chai nhựa cạnh thùng rác.
Dương Vũ.
Một cái tên từng là cả bầu trời.
Một gương mặt từng là giấc mơ, giờ hóa thành ác mộng.
Cô bước đi, nhưng tim vẫn rung lên một nhịp kỳ lạ. Không phải vì tình yêu, mà là… một vết cắt chưa bao giờ lành.
CHƯƠNG 2: KÝ ỨC CHƯA TÀN
Năm năm trước, An và Vũ từng sống trong căn phòng trọ 20m2 chật chội. Những đêm mưa, cả hai ôm nhau, mơ về ngôi nhà nhỏ và vườn hoa trước hiên. Vũ từng là niềm tin, là tất cả của cô.
Cho đến ngày Lâm Thiên Di xuất hiện. Con gái chủ tịch tập đoàn Lâm Gia, với nụ cười ngọt ngào và chiếc ví không đáy. Dương Vũ đã chọn rời đi, để lại câu nói xé lòng:
“Cô ấy cho tôi thứ em không bao giờ có được.”
An chỉ biết quỵ ngã, rồi bật dậy. Trái tim hóa đá, bàn tay vấy máu, cô leo lên đỉnh cao mà không cần ai.
CHƯƠNG 3: MẶT TRÁI CỦA SỰ THẬT
Trong một cơn giận dữ, An ra lệnh điều tra về Dương Vũ – người giờ đây chẳng khác gì phế nhân.
Kết quả là một cú sốc.
Lâm Thiên Di đã gài bẫy anh, vu cáo biển thủ để bảo vệ danh tiếng dòng họ. Và kẻ thực sự đẩy anh xuống đáy không ai khác – Hoàng Minh, cộng sự thân cận nhất của An hiện tại, từng là bạn thân của Vũ.
Không chỉ thao túng cổ phần, Minh còn đứng sau vụ tai nạn suýt giết chết cô ba năm trước.
Thế giới bỗng đảo lộn.
CHƯƠNG 4: CUỘC THƯƠNG LƯỢNG MÁU LẠNH
Khánh An tìm đến Dương Vũ trong một căn phòng tồi tàn ở ngoại ô. Mùi ẩm mốc, ánh đèn tù mù. Người đàn ông từng rực rỡ giờ chỉ là cái bóng.
Cô ném xuống bàn một tập tài liệu, lạnh lùng nói:
“Tôi không đến để thương hại. Tôi cần anh làm cố vấn chiến lược. Tôi cần một thanh kiếm – không phải một xác chết biết đi.”
Vũ cười nhạt. Ánh mắt khô cạn nước mắt:
“Tôi chưa từng từ chối chiến trường, chỉ là… chưa đúng thời.”
Anh đồng ý. Trong đầu chỉ vang lên một cái tên: Hoàng Minh.
CHƯƠNG 5: NHỮNG NƯỚC CỜ HIỂM ĐỘC
Từng bước, Vũ lật lại bàn cờ quyền lực. Anh vạch trần những nội gián trong K.A Corporation, phân tích chiến lược tài chính khiến cả giới đầu tư phải ngạc nhiên.
An – người từng nghĩ đã quên – bắt đầu nhìn Vũ bằng ánh mắt khác. Không còn là thù hận, mà là sự xao động. Nhưng cô vẫn giữ vững lý trí.
Một đêm nọ, cô đưa cho Vũ chiếc USB đỏ:
“Bằng chứng kết liễu Hoàng Minh. Một lần và mãi mãi.”
CHƯƠNG 6: TÌNH XƯA – KHÓI LẠNH
Đêm. Căn phòng yên ắng. Chỉ còn hai người và quá khứ treo lơ lửng giữa khoảng không.
“Anh có từng hối hận không?” – An hỏi khẽ.
Vũ không trả lời. Chỉ có ánh mắt dừng lại trên đôi tay cô – bàn tay từng giữ lấy anh những ngày mưa rơi.
“Chúng ta đều là nạn nhân,” – cô nói – “Nhưng giờ là lúc trở thành kẻ đi săn.”
CHƯƠNG 7: KẾT THÚC BỎ NGỎ
Cuộc chiến với Hoàng Minh mở ra như một trận đấu không khoan nhượng. Máu đổ, sự thật lộ diện. Những kẻ từng giẫm lên người khác để leo cao lần lượt ngã xuống.
Vũ – sau khi hoàn tất nhiệm vụ – lặng lẽ rời đi. Không lời từ biệt.
Khánh An đứng trên sân thượng tòa nhà K.A, nhìn thành phố chìm trong ánh hoàng hôn.
Cô thì thầm:
“Nếu tha thứ là tự do, thì em đã chọn tự do từ lâu. Nhưng giờ… em chọn chiến đấu.”