Người đàn bà bị gọi là ‘khù/ng’ khi suốt ngày ngồi nói chuyện một mình ở bến xe, cho đến ngày nọ bà biến mất, cả thành phố chấn động khi thấy bà xuất hiện trên TV, bà tiết l/ộ toàn bộ sự thật về bác tài đạo mạo nhất bến xe…

Người đàn bà bị gọi là ‘khù/ng’ khi suốt ngày ngồi nói chuyện một mình ở bến xe, cho đến ngày nọ bà biến mất, cả thành phố chấn động khi thấy bà xuất hiện trên TV, bà tiết l/ộ toàn bộ sự thật về bác tài đạo mạo nhất bến xe…

Ở một góc bến xe cũ kỹ nơi thành phố ồn ào chưa từng ngủ yên, có một người đàn bà tóc rối, áo quần lấm lem, ngày ngày ngồi lặng lẽ trên ghế đá gần quầy bán vé. Người ta gọi bà là “bà khùng”. Không ai biết bà từ đâu tới. Bà ngồi đó suốt từ sáng tới khuya, lẩm bẩm nói chuyện một mình, như đang đối thoại với ai đó vô hình.

— “Không, ông ấy không phải người như vậy… tôi đã thấy… tôi nhớ rõ…”, bà thì thào giữa tiếng còi xe và khói bụi.
— “Bà điên rồi, ai rảnh nghe bà lảm nhảm,” cậu phụ xe trẻ nói rồi cười khẩy, nhổ bãi nước bọt cạnh chân bà.

Ai cũng quen với sự hiện diện kỳ dị của bà. Có người thương hại, có người sợ, có người chẳng buồn để ý. Và rồi, một buổi sáng mùa thu, bà không còn ngồi đó nữa. Không ai để ý vào ngày đầu tiên. Đến ngày thứ hai, có người mới nhận ra: chiếc ghế đá trống vắng lạ thường.

Ngày thứ ba, thành phố chấn động.

Một chương trình điều tra nổi tiếng trên truyền hình phát sóng số đặc biệt: “Sự thật phía sau tay lái”. Người dẫn chương trình giới thiệu một nhân vật giấu tên, rồi hình ảnh hiện ra — là bà. Không còn áo rách hay mái tóc rối, bà ngồi thẳng lưng, ánh mắt tỉnh táo lạ kỳ.

 

 

Tôi là nhân chứng của một vụ tai nạn bị che giấu suốt 7 năm.” — bà mở lời, giọng bình tĩnh đến rợn người.

Bà kể lại đêm hôm đó, khi bà đang ngồi trên chuyến xe cuối cùng từ bến về quê. Chiếc xe do bác Tài Lộc — người tài xế đạo mạo, được cả bến xe kính nể — cầm lái. Bỗng giữa đường, xe lạc tay lái. Họ đâm trúng một người phụ nữ đang đi bộ bên lề. Thay vì dừng lại cứu giúp, bác Lộc đã ra lệnh giấu xác nạn nhân vào hẻm cây dầu bên đường, do sợ mất danh tiếng và việc làm. Bà phản đối, bị đánh bất tỉnh. Khi tỉnh dậy, bà bị bỏ lại bên vệ đường.

Không ai tin lời bà. Gia đình bà cũng nghĩ bà hoang tưởng vì sang chấn. Bà mất trí, mất việc, mất nhà — chỉ còn lại ký ức đau đớn và quyết tâm chứng minh sự thật.

 

 

Bảy năm sau, bà tìm được bằng chứng: một camera hành trình cũ từ xe của một người đi sau, vô tình ghi lại đoạn va chạm. Sau nhiều năm lần mò và nhờ một sinh viên công nghệ giúp phục hồi dữ liệu, đoạn clip đã sáng tỏ tất cả.

 

 

Sau buổi phát sóng, cả thành phố rúng động. Bác Tài Lộc bị bắt ngay trong đêm, bị điều tra thêm với nhiều cáo buộc liên quan đến các vụ tai nạn tương tự từng bị cho là “do lỗi nạn nhân”.

 

 

Người đàn bà từng bị gọi là “khùng” trở thành biểu tượng của sự kiên cường và công lý. Bến xe cũ cũng không còn như xưa. Ghế đá nơi bà từng ngồi, được đặt một tấm bảng nhỏ: “Nơi một người tỉnh giữa đám đông mê”.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *