Hà Nộι: Vợ Trẻ Cặp Bồ – 2 Mạпg Ngườι Và Sự TҺật Rùпg MìпҺ PҺía Sau

Hà Nộι: Vợ Trẻ Cặp Bồ – 2 Mạпg Ngườι Và Sự TҺật Rùпg MìпҺ PҺía Sau
Vào buổi sáng se lạnh ngày 14 tháng 4 năm 2024, khoảng 6 giờ 30 sáng, một người nông dân tên Trần Văn Hùng, 55 tuổi, sống tại xã Minh Phú, huyện Đan Phượng, ngoại thành Hà Nội, đang đi cắt cỏ cho đàn bò. Khi bước qua rìa cánh đồng ngô gần con sông nhỏ, ông bỗng khựng lại. Trước mắt ông là một cảnh tượng kinh hoàng không thể tin nổi: trên nền đất còn đọng nước mưa từ đêm trước, một thi thể phụ nữ nằm ngửa, áo bị kéo lên tận ngực, quần tụt xuống đầu gối, vùng bụng và ngực chi chít vết đâm. Khuôn mặt nạn nhân nhợt nhạt, đôi mắt mở to đầy ám ảnh, máu đã đông đặc quanh vết cắt sâu hoắm ở cổ, như thể hung thủ đã ra tay với sự tàn nhẫn không chút xót thương. Ông Hùng hoảng loạn, tay run rẩy, không dám tiến lại gần. Ông vội gọi điện cho trưởng thôn. Chỉ chưa đầy 20 phút sau, công an xã Minh Phú đã có mặt phong tỏa hiện trường. Một giờ sau, đội cảnh sát hình sự huyện Đan Phượng và Phòng Kỹ thuật Hình sự Công an Hà Nội cũng đến tiếp quản vụ việc.
 
Nạn nhân nhanh chóng được xác định là Nguyễn Thị Lan, 24 tuổi, sống cách hiện trường chưa đầy một cây số, thuộc thôn Hòa An. Lan đã kết hôn được ba năm, có một bé trai vừa tròn một tuổi. Chồng cô, anh Phạm Văn Hùng, 30 tuổi, làm nghề lái xe tải đường dài, thường xuyên vắng nhà. Theo lời kể của gia đình, Lan mất tích từ chiều hôm trước. Mẹ chồng cô có gọi điện nhưng không liên lạc được, nghĩ rằng con dâu đưa cháu về nhà ngoại chơi nên không mảy may nghi ngờ. Không ai ngờ rằng chỉ sau một đêm, mọi thứ đã hóa thành bi kịch. Hiện trường là một khu đất trũng giữa đồng ngô, nơi ít người qua lại, đặc biệt vào ban đêm. Không có dấu hiệu của một vụ cướp .trang sức của Lan vẫn còn nguyên, nhưng chiếc điện thoại của cô bị ném xuống mương cách đó hơn 30 mét, màn hình vỡ nát. Trong điện thoại, công an khôi phục được nhiều tin nhắn đã xóa, gửi từ một số máy lạ không lưu tên. Đáng chú ý, nội dung các tin nhắn đều xoay quanh anh Hùng, chồng cô, và một người phụ nữ bí ẩn được gọi là “Mai .quán nước”. Ngay sáng hôm đó, Phạm Văn Hùng bị triệu tập khẩn cấp, và mọi ánh mắt nghi ngờ bắt đầu đổ dồn về phía người chồng.
 
Người ta đặt câu hỏi: Tại sao một người chồng có vợ trẻ đẹp, con ngoan, lại không liên lạc được với vợ từ 6 giờ tối hôm trước nhưng không báo công an, không đi tìm? Nghi ngờ của cơ quan điều tra không phải là vô lý. Một người đàn ông trẻ, làm nghề tài xế, thường xuyên xa nhà, rất có thể đã vướng vào chuyện ngoại tình, hoặc mâu thuẫn vợ chồng âm ỉ dẫn đến hành động tàn độc. Tin tức về cái chết của Nguyễn Thị Lan lan truyền nhanh chóng, khiến cả xã Minh Phú như chết lặng. Một cô gái hiền lành, mới ngoài đôi mươi, vừa sinh con được một năm, lại bị sát hại dã man giữa cánh đồng. Dân làng xôn xao, người thì xót xa, kẻ thì nghi ngờ. Một số người kể lại rằng họ từng thấy Lan nói chuyện với một người đàn ông lạ ở đầu làng khoảng một tuần trước. Có người bảo lâu nay không còn thấy vợ chồng cô ấy tình tứ như trước. Thậm chí, có tin đồn rằng chính Phạm Văn Hùng đã có nhân tình ở Bắc Giang, một cô gái bán quán nước mà anh thường ghé khi lái xe.
 
Không khí trong làng trở nên ngột ngạt, ánh mắt dò xét, những lời xì xào sau lưng đều hướng về ngôi nhà nhỏ nơi Lan và Hùng từng sinh sống. Mẹ chồng Lan, bà Thảo, ngồi thẫn thờ trước hiên, mắt sưng húp, ôm chặt đứa cháu nội còn quá nhỏ để hiểu chuyện. Trong khi đó, Phạm Văn Hùng im lặng, ngồi trong phòng khách với khuôn mặt trắng bệch, đôi tay run rẩy khi đối diện với các điều tra viên. Điều kỳ lạ là Hùng không khóc, không gào thét kêu oan, cũng không tỏ ra hoảng loạn như nhiều người vô tội khác. Sự điềm tĩnh bất thường ấy, trong mắt nhiều người, lại càng khiến anh trở nên đáng nghi hơn bao giờ hết.
 
Chiều hôm đó, một cuộc họp khẩn được tổ chức tại trụ sở công an xã. Các điều tra viên đưa ra ba giả thuyết: Thứ nhất, Hùng giết vợ vì ghen tuông hoặc mâu thuẫn gia đình. Thứ hai, Lan bị kẻ xấu tấn công và sát hại khi đi một mình qua cánh đồng. Thứ ba, mâu thuẫn cá nhân với một người quen cũ. Tuy nhiên, giả thuyết đầu tiên vẫn được đặt lên hàng đầu, bởi những tin nhắn lạ trong điện thoại của Lan đều nhắc đến Hùng và người phụ nữ tên “Mai .quán nước”, kèm theo những lời ám chỉ về sự phản bội, về việc đứa con trai không phải là con ruột của Hùng, và những bí mật mà chỉ người trong cuộc mới biết. Tất cả khiến bức tranh yên bình của làng quê dần bị bóp méo. Dân làng bắt đầu nhìn nhau với ánh mắt dè dặt. Các bà mẹ giữ con chặt hơn khi ra đồng. Không ai dám đi ngang qua cánh đồng ngô khi màn đêm buông xuống. Trẻ con bị cấm ra khỏi nhà sau 6 giờ tối. Đàn ông trong làng bàn nhau lập đội tuần tra mỗi đêm để bảo vệ an ninh.
 
Trong khi những lời đồn đại ngày càng lan rộng, một nỗi nghi ngờ khác dần thành hình: Liệu có phải chính người mà Lan từng yêu thương, từng chung sống, lại là kẻ đang che giấu sự thật kinh hoàng nhất? Chiều ngày 15 tháng 4, Phạm Văn Hùng tiếp tục bị triệu tập để làm việc lần thứ hai. Anh khai rằng vào đêm xảy ra vụ án, anh đang lái xe từ Cao Bằng về Hà Nội, có qua trạm thu phí và đổ xăng, hóa đơn và camera đều khớp. Anh chỉ trở về nhà lúc hơn 6 giờ sáng, đúng thời điểm thi thể vợ được phát hiện. Lời khai của anh được xác minh, không có bằng chứng cho thấy anh rời xe trong đêm. Nhưng điều đáng ngờ là anh không hề gọi điện cho vợ suốt cả tối hôm đó. Khi được hỏi lý do, Hùng chỉ im lặng, ánh mắt trũng sâu, tay nắm chặt đến mức run rẩy.
 
Quá trình điều tra hé lộ một chi tiết bất ngờ: Lan từng có một người tình cũ tên Vũ Minh Tuấn, 27 tuổi, từng làm cùng công ty với cô cách đây ba năm, đã nghỉ việc từ giữa năm 2021. Trong các tin nhắn đã xóa được khôi phục từ điện thoại của Lan, Tuấn thường nhắn những lời thân mật, hứa hẹn, trách móc, thậm chí đe dọa. Một đoạn tin nhắn khiến các điều tra viên rùng mình: “Em nói sẽ chờ anh hai năm, giờ em định quên anh thật sao?” Mỗi dòng chữ như một nhát dao đâm vào những bí mật đằng sau cuộc hôn nhân tưởng chừng êm ấm của Lan. Hóa ra, hai năm trước, khi vừa sinh con được vài tháng, Lan đã xin nghỉ việc để ở nhà chăm con. Nhưng trước đó, trong thời gian mang thai, cô đã nảy sinh tình cảm với Vũ Minh Tuấn. Có lẽ vì con còn nhỏ, vì Hùng quá nhẫn nhịn, hoặc vì gia đình chồng cô khá giả hơn nhiều so với Tuấn .một kẻ làm ăn thất bại, đang sống cùng mẹ già ở huyện Quốc Oai .nên Lan đã yêu cầu người tình chờ đợi. Từ đây, một nghi ngờ mới xuất hiện: Liệu chính người tình cũ, từng được yêu thương rồi bị ruồng bỏ, mới là kẻ mang mối hận sâu sắc nhất?
 
Một giả thuyết khác dần hình thành: Những tin nhắn ẩn danh nhắc đến “Mai .quán nước” và chuyện Hùng ngoại tình có thể không phải do Hùng tạo ra, mà là mưu đồ của chính Tuấn, nhằm đẩy Lan vào quyết định ly hôn. Nếu điều này là thật, đây không phải một vụ án ngẫu nhiên, mà là một kế hoạch giết người được ấp ủ trong bóng tối suốt hai năm. Ngày 16 tháng 4, các trinh sát hình sự được cử đến huyện Quốc Oai, nơi Vũ Minh Tuấn sống cùng mẹ trong một căn nhà cấp bốn lụp xụp trong ngõ nhỏ. Khi công an gõ cửa, Tuấn tỏ ra bất ngờ nhưng không hoảng loạn. Hắn điềm tĩnh, gương mặt lạnh lùng, khẳng định rằng đêm 11 tháng 4, hắn ở nhà và không đi đâu. Mẹ hắn cũng xác nhận điều này. Tuy nhiên, các điều tra viên không tin vào lời nói, họ tin vào bằng chứng.
 
Chiếc xe máy màu đỏ .phương tiện duy nhất trong nhà .còn dính bùn đất ở bánh sau, trong khi mưa đêm đó kéo dài đến khuya. Đáng chú ý, đôi giày Tuấn thường đi được giặt sạch sẽ, phơi trong nhà tắm, không một hạt bụi, sạch đến mức bất thường, trong khi sân nhà hắn đầy bùn lầy do mưa. Đồng thời, tổ kỹ thuật hình sự kiểm tra camera giao thông quanh xã Minh Phú. Vào 2:15 sáng ngày 12 tháng 4, chỉ vài giờ trước khi thi thể Lan được phát hiện, một camera cách cánh đồng ngô 700 mét ghi lại hình ảnh một người đàn ông đi xe máy, mặc áo mưa, đội mũ trùm kín. Chiếc xe có đặc điểm giống hệt xe của Tuấn: màu đỏ, chắn bùn gãy, biển số mờ do ánh đèn. Dù hình ảnh không rõ mặt, dáng người, tư thế ngồi và cách gác chân được gửi đi phân tích. Kết luận từ chuyên viên kỹ thuật cho thấy 85% khả năng đó là Vũ Minh Tuấn.
 
Chưa dừng lại, công an khôi phục dữ liệu từ chiếc điện thoại cũ của Lan, được cô sử dụng trước khi đổi máy. Trong đó, một thư mục ảnh đã xóa chứa 20 bức hình của Lan và Tuấn, chụp trong quán cà phê, trong phòng trọ, thậm chí có những bức ảnh thân mật vượt quá giới hạn. Thời gian ghi nhận là năm 2021. Chiều cùng ngày, Vũ Minh Tuấn bị mời về trụ sở công an. Lúc này, ánh mắt hắn bắt đầu lộ vẻ bất an, mồ hôi lấm tấm trên trán. Khi được hỏi về hành tung từ 9 giờ tối ngày 11 đến 3 giờ sáng ngày 12 tháng 4, hắn cúi đầu, không trả lời.
 
Sáng ngày 17 tháng 4, một cuộc khám xét khẩn cấp được tiến hành tại nhà Tuấn. Trong căn phòng nhỏ cuối nhà, nơi hắn thường ngủ, điều tra viên tìm thấy một chiếc áo mưa màu xanh đậm cuộn chặt trong balo cũ, bên trong còn dính vài vệt bùn và một sợi tóc dài kẹt ở cổ áo. Chiếc áo được niêm phong ngay lập tức để giám định. Khi kiểm tra sân sau, công an phát hiện một chiếc điện thoại vỡ màn hình giấu dưới bể nước cạn. Dù không còn SIM, dữ liệu trong máy vẫn được khôi phục, và đó chính là chìa khóa mở ra sự thật kinh hoàng. Chiếc điện thoại này từng được dùng để tạo tài khoản ảo, gửi tin nhắn nặc danh đến Lan suốt hơn một năm, với nội dung khiến cô nghi ngờ chồng ngoại tình, đẩy cô vào sự hoang mang và sợ hãi. Những dòng tin nhắn đó được viết bởi chính Tuấn, từng chữ như ngọn lửa thiêu đốt lòng tin của Lan. Cô không bao giờ ngờ rằng kẻ đứng sau tất cả lại là người từng được cô yêu, từng hứa hẹn sẽ chờ đợi.
 
Kết quả giám định cho thấy sợi tóc trên áo mưa trùng khớp với ADN của Nguyễn Thị Lan. Đôi giày trong nhà tắm, dù đã được giặt sạch, vẫn còn dấu vết bùn từ cánh đồng nơi phát hiện thi thể. Quan trọng hơn, một con dao rọc giấy trong ngăn kéo bàn của Tuấn có vết máu vi lượng, sau giám định cũng trùng khớp với máu của nạn nhân. Đến đây, không còn nghi ngờ gì nữa: Kẻ sát hại Lan không phải người chồng bị đồn ngoại tình, mà là người tình cũ, người đã nuôi hận và lên kế hoạch giết người suốt hai năm.
 
Trong phòng thẩm vấn, Tuấn vẫn im lặng, hai tay đan chặt, đầu cúi gằm. Nhưng khi điều tra viên đặt trước mặt hắn chiếc áo mưa, kết quả ADN và tin nhắn từ chiếc điện thoại vỡ, hắn gục xuống bàn, không phải vì hối hận, mà vì biết mình đã bị vạch trần. Tối hôm đó, lệnh tạm giam được ban hành. Tuấn chính thức bị bắt với cáo buộc giết người có chủ đích. Tuy nhiên, với các điều tra viên, vụ án chưa khép lại, vì động cơ sâu xa khiến một người đàn ông trở thành kẻ sát nhân vẫn chưa được làm sáng tỏ.
 
Ngày 18 tháng 4, Tuấn bị cách ly để phục vụ điều tra. Dư luận nổ ra tranh cãi gay gắt. Một số người không tin hắn là hung thủ, trong khi những người khác đặt câu hỏi: Tại sao hắn lại giết Lan? Chỉ vì ghen tuông? Chỉ vì bị bỏ rơi? Hay còn một bí mật đen tối hơn? Một tổ chuyên án đặc biệt được thành lập, mở rộng phạm vi điều tra. Họ quay lại năm 2021, khi Lan còn làm kế toán cho một công ty xây dựng nhỏ ở Ba Đình, nơi cô và Tuấn từng gặp nhau. Qua phỏng vấn các đồng nghiệp cũ, chân dung thật sự của Tuấn dần lộ rõ. Hắn không chỉ là một người yêu cũ, mà còn chủ động tiếp cận Lan dù biết cô đã có gia đình. Trong thời gian làm việc chung, hắn từng bị nhắc nhở vì nhắn tin vượt giới hạn, thậm chí từng bị báo cáo vì hành vi nhìn trộm đồng nghiệp nữ. Những chi tiết này, ban đầu tưởng như vô hại, giờ đây trở thành dấu hiệu của một tâm trí méo mó.
 
Dòng thời gian được dựng lại: Khi Lan mang thai tháng thứ sáu, Tuấn bắt đầu gửi tin nhắn ẩn danh, lúc đầu là những lời an ủi, sau đó gợi ý về sự phản bội của chồng. Hắn tự tạo tài khoản giả mạo tên “Mai” để nhắn tin cho Lan, khiến cô nghi ngờ Hùng. Mỗi lần Lan dao động, Tuấn lại đóng vai người lắng nghe, an ủi. Nhưng khi cô nói sẽ chờ con lớn để ly hôn, hắn tin và nuôi hy vọng. Đến năm 2023, Lan nghỉ hẳn việc để ở nhà chăm con, ít ra ngoài. Tuấn nhắn tin nhiều hơn, nhưng Lan trả lời ngày càng ít. Hắn gọi điện, tìm đến tận nhà, nhưng cô từ chối gặp. Điểm bùng phát là tháng 3 năm 2024, khi Lan tuyên bố không muốn ly hôn nữa và yêu cầu Tuấn ngừng liên lạc. Đó là lúc hắn mất kiểm soát.
 
Trong máy tính của Tuấn, điều tra viên tìm thấy một thư mục mang tên “Không còn lối thoát”, chứa ghi chú chi tiết về thói quen, lịch trình của Lan, tuyến đường cô hay đi qua cánh đồng ngô, và những dòng chữ bệnh hoạn: “Nếu em không thuộc về anh, thì sẽ thuộc về đất.” Hắn không hành động trong cơn bốc đồng. Hắn theo dõi Lan từ xa, mang dao trong cốp xe, chuẩn bị áo mưa để che dấu vết. Hắn chọn một đêm mưa để xóa sạch bằng chứng. Từng lớp vỏ bọc rơi xuống, để lộ một con người từng ngồi uống trà với mẹ Lan, từng tỏ ra hiền lành, nhưng lại cưỡng bức và sát hại cô giữa cánh đồng, rồi bình thản về nhà giặt giày, lau dao, và ngủ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
 
Ngày 19 tháng 4, sau bốn ngày im lặng, Tuấn được đưa vào phòng thẩm vấn đặc biệt. Trước mặt hắn là Đại tá Lê Văn Nam, một điều tra viên kỳ cựu với ánh mắt sắc bén. Trong căn phòng chỉ có hai người và một chiếc máy ghi âm, Đại tá Nam hỏi nhẹ: “Tuấn, cậu yêu Lan bao lâu rồi?” Hắn đáp, giọng khàn: “Sáu năm.” Đại tá gật đầu, hỏi tiếp: “Cô ấy có hứa ly hôn không?” Tuấn gật đầu, mắt đỏ hoe. Đại tá đặt trước mặt hắn những bằng chứng: chiếc áo mưa, con dao, tin nhắn từ điện thoại ảo, và bức ảnh Lan bế con trai .đứa trẻ mà Tuấn từng mơ sẽ gọi mình là cha. Tuấn bật khóc, úp mặt xuống bàn. Những lời hắn nói sau đó khiến cả đội điều tra rùng mình: “Tôi không muốn giết cô ấy. Nhưng cô ấy hứa với tôi, rồi quay lưng như tôi chẳng là gì. Tôi chỉ muốn cô ấy đau như tôi đã đau. Tôi gọi cô ấy ra nói chuyện, chờ ở bờ ruộng. Cô ấy xin lỗi, nói không thể ly hôn. Tôi không nhớ mình đã làm gì, chỉ thấy máu khắp nơi. Cô ấy nằm đó, như đang ngủ, nhưng không còn thở nữa.”
 
Lời thú tội của một tâm trí bệnh hoạn, một tình yêu lệch lạc hóa thành thù hận. Sau lời khai, Tuấn bị đưa về trại tạm giam, không còn hy vọng. Ngày 20 tháng 4, trong bản tường trình dài 15 trang, Tuấn khai chi tiết kế hoạch sát hại Lan. Hắn không che giấu, không quanh co, chỉ kể lại sự thật trần trụi. Hắn thừa nhận chưa từng quên Lan dù chỉ một ngày, nhớ từng nụ cười, từng lời hứa. Nhưng khi cô thay đổi, hắn không chấp nhận được. Câu nói “Em chọn gia đình, anh đừng liên lạc nữa” đã khiến hắn mất kiểm soát. Hắn đâm cô từ phía sau, liên tiếp vào lưng, vai, bụng, rồi kết liễu bằng nhát dao vào cổ. Tàn độc hơn, hắn lột quần cô để làm nhục, để cả thế giới thấy cô không còn thuộc về ai. Sau đó, hắn rửa tay, vứt điện thoại, và trở về như chưa từng xảy ra chuyện gì. Khi được hỏi có hối hận không, hắn đáp: “Tôi chỉ hối hận vì đã yêu sai người.”
 
Cái chết của Nguyễn Thị Lan khiến cả xã Minh Phú chấn động. Những người từng gặp Tuấn, từng trò chuyện với hắn, không tin hắn có thể làm điều đó. Nhưng sự thật phũ phàng: Một trái tim rỗng tuếch và một bộ não bệnh hoạn đã biến hắn thành kẻ sát nhân. Trên mạng xã hội, câu chuyện lan truyền chóng mặt. Hàng nghìn bình luận chia sẻ hình ảnh đám cưới của Lan và Hùng, hình đứa con trai chưa đầy hai tuổi vẫn vô tư chơi đùa, không biết mẹ đã mãi mãi ra đi. Có người bênh Hùng, người chồng hiền lành bị đồn ngoại tình suốt hai năm mà không thanh minh. Có người thương Lan, cô gái trẻ từng sai lầm, từng yêu sai người, và trả giá bằng mạng sống. Nhưng cũng có những lời cay nghiệt, cho rằng Lan đáng trách, rằng nếu không ngoại tình, không hứa hẹn, bi kịch đã không xảy ra.
 
Gia đình Lan sống trong đau đớn. Bố mẹ cô không dám ra khỏi nhà. Hùng cắt liên lạc với mọi người, xin nghỉ việc, về quê nội đóng kín cửa, một mình nuôi con. Anh nói với điều tra viên: “Tôi tha thứ cho cô ấy, nhưng không thể tha thứ cho kẻ đã giết mẹ của con trai tôi.” Tại nghĩa trang cuối xã, ngôi mộ của Lan luôn đầy hoa, không ai biết ai mang đến .có thể là mẹ cô, có thể là Hùng, hoặc một người bạn cũ từng giận cô nhưng giờ chỉ còn biết khóc trong lặng lẽ.
 
Tháng 12 năm 2024, Tòa án Nhân dân Hà Nội mở phiên xét xử sơ thẩm vụ án Vũ Minh Tuấn. Trong phòng xử, Tuấn cúi gằm, im lặng như cái bóng của chính mình. Hùng không xuất hiện, chỉ gửi một lá đơn với dòng chữ: “Tôi không muốn con trai tôi sau này nghe tiếng cha nó khóc trong tòa.” Bản cáo trạng liệt kê chi tiết tội ác của Tuấn: Giết người có chủ đích, có kế hoạch, với động cơ thù hận cá nhân, không có tình tiết giảm nhẹ. Tuấn bị tuyên án tử hình. Khi được nói lời cuối, hắn khàn giọng: “Tôi sai rồi. Nếu có kiếp sau, tôi chỉ mong yêu cô ấy tử tế hơn.”
 
Phiên tòa khép lại, nhưng bóng tối vẫn còn đó, len lỏi trong những ngôi nhà có con gái đang lớn, trong những câu chuyện về tình yêu lệch lạc. Nếu bạn vẫn đang lắng nghe, hãy nhớ: Những lời hứa chỉ nên nói ra khi bạn thực sự giữ được. Tình yêu sai hướng không dẫn đến hạnh phúc, mà là máu, là cánh đồng ngô lạnh lẽo, và là nỗi ám ảnh không bao giờ phai trong tâm trí những người còn sống. Một người phụ nữ ra đi mãi mãi, một đứa trẻ mất mẹ, một người chồng mang vết thương không lành, và một kẻ từng yêu đã chọn giết người thay vì chấp nhận sự thật. Thời gian có thể chữa lành, nhưng có những nỗi đau không bao giờ nguôi ngoai, và có những bài học, nếu không tự rút ra sớm, sẽ gõ cửa nhà bạn vào một ngày không ngờ tới.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *