TỘI ÁC RÚNG ĐỘNG: AпҺ Traι Tậп Dιệt Cả NҺà Em Vì Lòпg Đṓ Kỵ – Bι KịcҺ Bắt Nguồп Từ Ba Mét Đất

TỘI ÁC RÚNG ĐỘNG: AпҺ Traι Tậп Dιệt Cả NҺà Em Vì Lòпg Đṓ Kỵ – Bι KịcҺ Bắt Nguồп Từ Ba Mét Đất

Vào một buổi sớm se lạnh cuối tháng Ba năm 2023, tại thôn Phúc Hòa – một làng quê nằm giữa những cánh đồng yên ả của huyện Hòa Thành, tỉnh Nam Việt – bà Hòe, người hàng xóm già vốn ngày nào cũng mang mớ rau muống nhà trồng tặng vợ chồng chú em Lâm để nấu canh, lần đầu tiên cảm thấy một nỗi sợ khó gọi tên.

Thường thì nhà ông Lâm – một người đàn ông chăm chỉ, sống cùng vợ và hai đứa con nhỏ – vào giờ này đã rộn ràng tiếng người. Nhưng hôm ấy, cánh cổng nhà khóa chặt, cửa sổ đóng kín. Không một âm thanh, kể cả tiếng sủa thường ngày của chú chó Bạch trung thành.

Bà Hòe gọi mãi không ai đáp. Nghi ngờ có chuyện chẳng lành, bà hốt hoảng đi gọi hàng xóm đến. Một thanh niên tên Thế trèo tường vào và ngay lập tức hét lớn – một tiếng hét khiến cả xóm chạy ùa đến như có cháy.

Trong sân, con chó Bạch đã chết cứng, sùi bọt mép. Cửa hông của căn nhà chỉ khép hờ. Và khi họ bước vào, cảnh tượng trước mắt như một cơn ác mộng không có hồi kết

Ông Lâm – 44 tuổi – nằm gục giữa phòng khách trong vũng máu đã khô. Gương mặt ông bị đập đến biến dạng, không còn nhận ra nổi.

Trong phòng ngủ dưới tầng một, vợ ông – chị Hạnh – bị sát hại dã man trên chính chiếc giường hôn nhân. Những vết chém dọc ngang khắp cơ thể khiến mọi người kinh hoàng. Nhưng đau đớn nhất, là khi họ lên lầu…

Hai đứa trẻ – Tuấn (13 tuổi) và An Nhiên (7 tuổi) – nằm bất động trong giấc ngủ, trên giường của mình. Hai thiên thần nhỏ ra đi, không kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra với mình.

Một gia đình mẫu mực, hiền hòa và hạnh phúc – bị xóa sổ chỉ trong một đêm.

Ngay khi nhận tin, Công an tỉnh Nam Việt đã vào cuộc. Đại tá Phan Trọng Lực – một người từng phá nhiều đại án – trực tiếp xuống hiện trường.

Tài sản trong nhà không mất gì, tiền bạc, đồ đạc vẫn nguyên. Vụ án rõ ràng không phải vì cướp của. Đây là một cuộc thanh trừng có chủ đích, mang tính cá nhân và thù hằn sâu nặng.

Ban đầu, nghi vấn dồn vào một người tên Duy – từng có tranh chấp làm ăn với ông Lâm. Nhưng Duy có bằng chứng ngoại phạm vững chắc.

Đúng lúc ấy, Nguyễn Văn Tài – anh trai ruột của nạn nhân – xuất hiện, gào khóc, ngất lên ngất xuống. Ai nhìn cũng nghĩ: đây là một người anh đau đớn mất em.

Tài sống ngay cạnh nhà em trai, nghèo khổ, thất nghiệp, sống nhờ vợ con. Còn Lâm thì giàu lên nhờ làm thầu xây dựng, nhà lầu xe hơi. Tình cảm anh em từng rất tốt… cho đến khi tranh chấp một lối đi nhỏ rộng 3 mét – thứ sẽ quyết định giá trị hàng tỷ đồng đất thừa kế khi xã mở đường mới đi qua.

Từ lời kể của trưởng thôn, điều tra viên phát hiện ra: Lâm từng khẩn cầu anh trai nhượng lại 3 mét đất để mở lối đi. Nhưng Tài không đồng ý, cho rằng em trai năm xưa dùng lời ngon ngọt “mua rẻ đất đẹp”, nay lại muốn chiếm nốt phần mình.

Cuộc cãi vã nổ ra gay gắt, Tài từng gằn giọng:

“Tao để đất cho chó ỉa chứ không cho mày một tấc!”

Các nhân chứng kể lại: kể từ sau cuộc cãi nhau ấy, ánh mắt Tài luôn tối sầm mỗi khi nhìn sang nhà em. Và rồi điều tra viên phát hiện đoạn video từ camera tạp hóa cách hiện trường 2 km, ghi lại cảnh một người đàn ông đạp xe lúc 1h sáng – với chiếc xe đạp y hệt của Tài, cùng vóc dáng gầy guộc, áo bộ đội bạc màu.

Lệnh triệu tập được ban hành lần hai. Tại phòng thẩm vấn, Tài vẫn kêu oan. Nhưng khi đại tá Lực hỏi về quần áo mặc hôm đó, hắn ấp úng.

“Tôi giặt rồi… vì… vì bẩn quá.”
“Giặt vào nửa đêm mưa phùn à?” – Câu hỏi như nhát dao cứa thẳng vào tâm lý hắn.

Cuối cùng, trước bằng chứng và áp lực tâm lý, Nguyễn Văn Tài gục xuống, thú nhận toàn bộ.

Hắn kể, giọng đều đều như đang kể chuyện người khác:

“Tôi thấy em mình giàu, nó khinh tôi. Nó tưởng nó hơn tôi là có quyền đè đầu cưỡi cổ. Tôi uất ức, tôi tức nó, tức vợ con nó, tức cả mấy đứa nhỏ. Cái gì của nó cũng hơn. Nó sống như vua còn tôi sống như chó.”

Rồi hắn kể lại từng chi tiết rùng rợn: dùng búa sát hại em trai, chém vợ em khi cô van xin, và cuối cùng – lên lầu, giết cháu ruột khi chúng còn say ngủ.

“Tôi nghĩ: nếu để chúng sống, sau này chúng cũng lại giàu có, khinh con tôi như bố mẹ chúng từng khinh tôi. Diệt cỏ phải diệt tận gốc.”

Lời thú tội kết thúc trong sự rùng mình của toàn bộ điều tra viên. Không ai còn nhận ra người đàn ông nhỏ thó trước mặt mình từng là một người anh, một người cha.

Ngày 28 tháng 12 năm 2023, tại sân Ủy ban xã Phúc Hòa, hàng ngàn người kéo đến chứng kiến phiên xử lưu động.

Tài bị tuyên tử hình.

Khi được hỏi lời sau cùng, hắn chỉ cười lạnh:

“Tôi không hối hận. Tôi chỉ tiếc sao không làm sớm hơn.”

Cả sân tòa lặng đi. Một bi kịch khép lại. Nhưng nỗi đau sẽ còn ở lại rất lâu…

Câu chuyện không chỉ là tội ác. Nó là hồi chuông cảnh tỉnh về:

  • Lòng đố kỵ giết chết tình thân: Chút tranh chấp, chút lợi ích nếu không được giải quyết bằng sự tử tế và nhường nhịn, sẽ là khởi đầu cho bi kịch.

  • Giá trị của tình ruột thịt: Không mảnh đất nào đáng giá hơn anh em. Không căn nhà nào đáng đổi lấy sinh mạng người thân.

  • Trách nhiệm của cha mẹ: Việc phân chia tài sản cho con cháu phải rõ ràng, minh bạch – tránh để lại mầm mống oán hận về sau.

Nếu bạn có một người anh, một người em – đừng đợi đến lúc quá muộn mới nhận ra họ là báu vật vô giá. Một lời hỏi thăm, một cuộc gọi, một cái ôm… đôi khi cứu được cả một mối quan hệ.

Hãy trân quý tình thân khi còn có thể.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *