Cặp Đȏι Đầu Độc 6 Ngườι Troпg Bữa Cơm – Để CҺe Gιấu Tộι Ngoạι TìпҺ
“Lá Ngón Trong Bữa Cơm Cuối: Tội Ác Của Tình Ngoại Luồng Ở Thị Trấn Lâm Tuyền”
Chào bạn, hãy thử tưởng tượng một buổi chiều cuối tuần trên cao nguyên mù sương, nơi cả gia đình quây quần bên bữa cơm ấm cúng. Tiếng cười rộn rã, mùi cơm mới nấu, và ánh mắt hạnh phúc từ những người thân yêu khiến bạn cảm thấy đây là chốn bình yên nhất thế gian. Nhưng chỉ một phút sau, khung cảnh ấy biến thành thảm kịch: tiếng rên la, mùi tử khí, và cái chết lần lượt bao trùm lên từng thành viên trong gia đình.
Đó không phải là một câu chuyện hư cấu. Đó là một bi kịch có thật xảy ra tại thị trấn Lâm Tuyền, tỉnh Sơn Bắc, và cũng là một trong những vụ án chấn động nhất từng được ghi nhận tại vùng núi phía Bắc Việt Nam. Một vụ thảm sát mà nguyên nhân lại không đến từ thù oán, cướp của, mà bắt nguồn từ tội ngoại tình và dục vọng đen tối.
Gia Đình Mẫu Mực Và Người Con Dâu Im Lặng
Gia đình ông Phùng Văn Ẩn, một trưởng bản được kính trọng ở xóm Nà Khao, sống trong căn nhà sàn ba gian giữa thung lũng xanh mướt. Ông Ẩn ngoài 60 tuổi, là người cương trực, hiền lành, cùng vợ là bà Tòng Thị Nhạn, cả đời làm nương nuôi hai người con trai: Phùng Văn Tín, 34 tuổi – người con cả điềm đạm, ít nói nhưng chăm chỉ, và Phùng Văn Huy, em trai Tín, sống cùng vợ là chị Hầu Thị Ly và đứa con trai 5 tuổi – bé Tiến.
Vợ của Tín là Lương Thị Hòa, một người phụ nữ có vẻ ngoài hiền dịu, nhẫn nhịn và lặng lẽ. Trong mắt dân bản, Hòa là hình mẫu con dâu lý tưởng: làm việc không than vãn, chăm sóc gia đình chồng, nói năng nhẹ nhàng. Nhưng đằng sau ánh mắt cam chịu ấy là một cuộc đời không lối thoát.
Tình Cũ Và Vết Nứt Đầu Tiên
Hơn một thập kỷ trước, Hòa từng yêu sâu đậm một thầy giáo tên Triệu Văn Thành, người dưới xuôi lên vùng cao dạy học. Họ từng mơ về một tương lai cùng nhau. Nhưng gia đình gả ép Hòa cho Tín vì anh là “người có đất, có nương, có điều kiện”. Cô chấp nhận cuộc hôn nhân ấy với nước mắt và sự cam chịu – nhưng trong lòng chưa bao giờ tha thứ.
Tín tuy là người tốt, nhưng khô khan. Với anh, một người vợ tốt là người “biết nấu ăn, đẻ con và không kêu ca”. Anh không hiểu vợ mình cô đơn ra sao, không hỏi Hòa mong gì, ước gì. Và rồi, trong sự im lặng ấy, Triệu Văn Thành – người tình cũ – đã quay lại, mang theo lời hứa hẹn về một cuộc đời tự do.
Một Món Quà Bạc Và Một Quyết Định Máu Lạnh
Ngày 27 tháng 6 năm 2019, khi chuẩn bị đi chuyến rừng dài ngày, Tín đưa vợ chiếc vòng bạc nhỏ – món quà anh đã nhịn tiêu hơn tháng để mua. “Anh đi về sẽ có tiền sửa lại gian bếp cho em đỡ cực,” – Tín nói, ánh mắt thật thà. Hòa không nhìn anh, chỉ buông một câu lạnh nhạt: “Anh để lên giường đi, em đang nấu canh.”
Tối hôm sau, trong bữa cơm tiễn chồng lên đường, Hòa tự tay nấu món gà hầm măng chua – món ông Ẩn yêu thích. Trước bữa ăn, cô xoa bụng, nói bị đau dạ dày nên không ăn. Không ai nghi ngờ.
Khoảng 19h45, chỉ vài phút sau bữa ăn, cả nhà lần lượt co giật, ngất lịm và tử vong. Tiếng gào thét, tiếng khóc của bé Tiến khiến hàng xóm chạy đến. Nhưng mọi thứ đã muộn. 6 người chết – chỉ còn lại một người sống sót duy nhất: Lương Thị Hòa.
Tội Ác Và Chiếc Lá Ngón Trắng
Ban đầu, người ta đổ lỗi cho ma rừng, bùa ngải, thậm chí là trừng phạt vì “làm điều bất kính”. Nhưng đội điều tra tỉnh Sơn Bắc, do Trung tá Lê Quang Vũ dẫn đầu, đã xác định: các nạn nhân tử vong vì chất độc cực mạnh trong thức ăn – chính là độc tố từ cây lá ngón. Một loại độc chỉ cần một vài lá cũng đủ giết một con trâu.
Tất cả nghi vấn dồn vào người duy nhất còn sống – Hòa. Nhưng cô ta tỏ ra đau khổ, vật vã đến mức người dân thương xót.
Đội điều tra quyết định tiếp cận theo hướng khác: họ tìm đến bà Lý Thị Chứ, một bậc cao niên trong bản – người hay ngồi khâu vá bên cửa sổ, người biết hết mọi chuyện. Qua hàng giờ trò chuyện tâm tình, bà Chứ thở dài: “Cái Hòa ấy, nó dính với thằng Thành từ lâu rồi. Bản này ai chả biết.”
Gã Nhân Tình Và Lời Khai Hèn Hạ
Triệu Văn Thành bị triệu tập vào ngày 1/7. Ban đầu, hắn phủ nhận. Nhưng khi bị đưa ra bằng chứng tin nhắn khôi phục từ điện thoại, cùng chiếc cúc áo bị rơi lại trong bếp, hắn sụp đổ. Hắn khóc lóc, khai rằng chính Hòa đã nhờ hắn hái lá ngón về “chỉ để cho Tín ốm một trận dằn mặt”. “Tôi tưởng chỉ hù dọa thôi… Ai ngờ cô ta giết cả nhà họ.” – hắn run rẩy. “Tôi bị lừa… Cô ấy là ác quỷ.”
Nhưng khi Trung tá Vũ đưa lời khai của Thành đối chất với Hòa, ánh mắt cô ta không còn đau khổ – mà lạnh như băng. “Đúng, tôi làm đấy. Gã đàn ông đó nói đúng.” – Hòa thú nhận, không chớp mắt.
Vì Sao Giết Cả Một Gia Đình?
Tại phòng thẩm vấn, khi điều tra viên hỏi: “Cô có nghĩ cho đứa bé không? Nó mới 5 tuổi.” – Hòa đáp, lạnh tanh:
“Nó là phiền phức. Nếu tôi chỉ giết chồng, cha mẹ anh ấy sẽ không để tôi yên. Em trai anh ta rồi cũng sẽ nghi ngờ. Còn đứa trẻ, nếu nó nhớ ra chuyện gì rồi khai thì sao? Tôi làm một lần, xong tất cả. Cho chúng đi theo nhau luôn.”
Với cô ta, giết người không phải vì hận thù, mà vì “giải thoát chính mình”. Cô ta tự ban cho mình quyền sinh sát, quyền chấm dứt sự tồn tại của cả một gia đình – để đổi lấy thứ cô gọi là “cuộc sống mới”.
Phiên Tòa Và Cái Giá Của Dục Vọng
Tại phiên tòa tháng 10/2019, căn phòng chật kín người. Hòa đứng lạnh lùng, không khóc, không xin lỗi. Triệu Văn Thành liên tục quay sang cầu cứu ánh mắt, nhưng Hòa chẳng buồn nhìn lại.
Cả hai bị tuyên tử hình. Tiếng vỗ tay, tiếng gào khóc, tiếng phẫn nộ vang lên khắp phòng. Một người thân của nạn nhân ngất xỉu ngay tại chỗ. Bản án được thi hành. Nhưng sự mất mát không bao giờ được bù đắp.
Lời Cảnh Tỉnh Đáng Giá Bằng Máu
Vụ án khép lại, nhưng những bài học từ đó vẫn còn vang vọng. Đó không chỉ là chuyện một người vợ ngoại tình, mà là bi kịch của một hệ thống gia đình không chia sẻ, không thấu hiểu, nơi người ta chọn im lặng thay vì đối thoại, chọn dối trá thay vì đối diện.
Chỉ một chiếc vòng bạc đơn sơ, một bữa cơm ấm cúng, một ánh nhìn yêu thương – đôi khi đủ cứu vớt một cuộc đời. Nhưng khi tình cảm vợ chồng bị chối bỏ, khi sự im lặng trở thành thói quen, thì cái chết có thể đến trong chính ngôi nhà mà ta từng gọi là tổ ấm.