Bι kịcҺ gιếпg ƌá cȃm lặпg: Tộι ác kιпҺ Һoàпg từ пgườι ƌàп ȏпg maпg daпҺ Ьṓ cҺồпg

Bι kịcҺ gιếпg ƌá cȃm lặпg: Tộι ác kιпҺ Һoàпg từ пgườι ƌàп ȏпg maпg daпҺ Ьṓ cҺồпg

Sáng sớm ngày 5 tháng 6 năm 2025, tại thôn Hòa Phúc, xã Tân Hưng, huyện Phú Long – một ngôi làng yên bình ven biển miền Trung, một cuộc gọi khẩn vang lên trong phòng điều phối Công an huyện. Người gọi là một ông lão, giọng run rẩy, đứt quãng, chỉ kịp thều thào vài chữ: “Có người chết… ở giếng… tr;eo cổ…”

Ngay lập tức, tổ điều tra trọng án được điều động đến hiện trường – khu vườn dừa rậm rạp sau nhà ông Trịnh Văn Kỳ, một chủ vườn dừa lâu năm trong vùng. Tại mép giếng hoang đã bị bỏ từ nhiều năm, lực lượng phát hiện th;i thể một phụ nữ trẻ – đầu cúi, tóc buông xõa, treo lơ lửng bằng một chiếc khăn tắm móc vào thanh sắt gỉ trên thành giếng.

Nạn nhân không mang giày dép, dưới chân đặt ngay ngắn đôi dép nhựa. Cơ thể không có dấu vết phản kháng. Tuy nhiên, khoảng cách từ chân nạn nhân đến mặt đất chỉ khoảng 8cm – điều quá phi lý trong những vụ t;ự s;át bằng treo c;ổ. Không một vết trầy xước, không có thư tuyệt mệnh. Một sự sắp đặt quá hoàn hảo – đến mức… giả tạo.

Nạn nhân được xác định là Nguyễn Mai Vy, sinh năm 2000, là con dâu của ông Kỳ, vợ của anh Trịnh Hữu Quang, một thợ hồ thường xuyên đi công trình xa. Theo lời ông Kỳ – cũng là người báo án – thì sáng sớm ra vườn, ông phát hiện “vật trắng lơ lửng” ở giếng, tưởng là bao rác, đến gần mới phát hiện là thi thể con dâu.

Pháp y tỉnh có mặt ngay trong buổi sáng. Camera cổng nhà bị mất tín hiệu từ 20h đêm trước – hệ thống dây cáp bị cắt gọn gàng từ bên trong nhà, không phải lỗi kỹ thuật.

Mai Vy được mô tả là người kín đáo, hiền lành, ít giao tiếp, từng làm kế toán nhưng nghỉ việc hơn một năm trước, chuyển sang làm việc online. Hàng xóm kể rằng cô thường ngồi một mình bên giếng hoang hàng giờ, ánh mắt xa xăm.

Không ai ngờ, đó chính là nơi sau này cô bị phát hiện tử vong.

Một người hàng xóm cho biết: “Vy từng qua nhà mượn 10 triệu, nói là có việc gấp nhưng không nói lý do.” Cơ quan điều tra phát hiện sổ tay của cô bị xé gần hết, điện thoại đặt ở chế độ máy bay, laptop được mã hóa. Đáng chú ý, cô không còn bất kỳ tài khoản mạng xã hội nào – điều trái ngược với hình ảnh trước đây rất năng động.

Chuyên án phát hiện trong điện thoại của Vy một tin nhắn nháp chưa gửi, nội dung:
“Tôi sẽ nói tất cả cho con trai ông biết. Ông đã ép tôi đến bước này thì đừng trách tôi.”

Dòng tin như một chiếc móc kéo bật nắp bí mật sắp lộ ra…

Tổ chuyên án tập trung vào ba người: chồng Vy – Trịnh Hữu Quang, cha chồng – ông Trịnh Văn Kỳ, và một người bạn cũ – Lâm Hoàng Phát.

  • Quang khai về nhà lúc 1h sáng, nhưng qua đối chiếu, bị phát hiện nói dối. Thực tế anh đã về nhà lúc 23h17, thấy cha và vợ nói chuyện căng thẳng ở sân nên lặng lẽ vào nhà.

  • Trình duyệt điện thoại anh có tìm kiếm: “Tự tử bằng thuốc ngủ có đau không?”

  • Ông Kỳ khai đi ngủ từ 20h30, nhưng camera hàng xóm ghi lại bóng một người đàn ông ngoài vườn nhà lúc 23h40. Khi đối chất, ông đổi lời khai: “Tôi ra kiểm tra chuồng gà, rồi ngủ lại.”

  • Kết quả xét nghiệm: vết máu AB trong khăn bếp không khớp với ông Kỳ. Nhưng lại trùng với nhóm máu của Quang.

Khi khám phòng nạn nhân, các trinh sát phát hiện một chiếc USB được giấu dưới ngăn tủ đầu giường. Trong đó có:

  • Một đoạn ghi âm:

    “Tôi đã nhịn quá đủ rồi. Nếu ông không đưa tiền, tôi sẽ gửi hết cái này cho con trai ông và công an.”

  • Một đoạn ghi âm thứ hai:

    “Tất cả là tại mày. Tao đã đưa tiền rồi. Mày còn muốn gì nữa?” – giọng đàn ông tức giận.
    “Tôi chỉ muốn sống yên. Tôi là con dâu ông. Ông không phải chồng tôi.” – giọng cô gái nức nở.

Tổ chuyên án chết lặng. Mối quan hệ bất chính giữa ông Kỳ và con dâu không còn nghi ngờ.

Ban đầu, nhóm điều tra hướng mũi nhọn về ông Kỳ. Nhưng ADN từ máu trong khăn không phải của ông, mà là của Quang – người chồng.

Khi triệu tập lại, Quang thừa nhận: anh có nhìn thấy cha và vợ cãi vã dữ dội, vợ gào lên sẽ “kể hết mọi chuyện”. Anh hoảng loạn, rút vào phòng, nhưng phủ nhận có hành vi gây án.

Tuy nhiên, các điều tra viên phát hiện vết xước nhỏ ở khuỷu tay anh, trùng thời điểm vụ việc. Lời khai của anh vẫn mâu thuẫn.

Ngày 12/6, ông Trịnh Văn Kỳ bất ngờ yêu cầu gặp riêng điều tra viên. Trong buổi làm việc có ghi âm, ông thú nhận toàn bộ:

“Tôi là người đã giết nó. Tôi không định làm vậy. Nhưng tối hôm đó, nó dọa sẽ nói hết chuyện giữa tôi với nó cho thằng Quang nghe… Tôi mất kiểm soát.”

Khoảng 23h đêm, ông Kỳ dùng dao gọt hoa quả đâm vào lưng con dâu, sau đó dựng hiện trường giả là tự sát bằng khăn tắm. Ông lau vết máu, cắt dây camera, rồi giả vờ sáng hôm sau mới phát hiện xác chết.

Tất cả khớp hoàn toàn với dấu vết hiện trường.

Tòa án nhân dân tỉnh Phú Long tuyên ông Trịnh Văn Kỳ án tử hình, với các tội danh: giết người, xâm hại con dâu, dựng hiện trường giả.

Mai Vy ra đi khi mới 25 tuổi. Đứa con gái nhỏ mới lên bốn giờ mồ côi mẹ, sống trong một gia đình mà người cha không thể bảo vệ, còn người ông lại là kẻ giết mẹ mình.

Tội ác này không chỉ là một bản án hình sự. Nó là hồi chuông cảnh tỉnh về sự im lặng, lạm dụng, và mặt tối của những gì tưởng như là “tình thân”.

Bởi đôi khi, quỷ dữ không có sừng. Nó mang khuôn mặt người thân, giọng nói quen thuộc, và ở ngay sau cánh cửa nhà bạn.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *