Nữ Tỷ PҺú Đập Vỡ Tượпg Quaп Âm Để Xȃү Bιệt TҺự – Tượпg PҺật Đổ Lệ Và Quả Báo Tớι Ngaү Tức TҺì…”

Nữ Tỷ PҺú Đập Vỡ Tượпg Quaп Âm Để Xȃү Bιệt TҺự – Tượпg PҺật Đổ Lệ Và Quả Báo Tớι Ngaү Tức TҺì…”

Năm 2020, khi thế giới còn chìm trong hỗn loạn vì đại dịch, tại một vùng bán sơn địa mang tên Tân Vĩnh – nơi từng được đề xuất quy hoạch làm khu bảo tồn sinh thái – một nữ doanh nhân tên Diệp Lâm Anh vừa âm thầm ký kết bản hợp đồng bất động sản có giá trị hơn 1.200 tỷ đồng. Không họp báo, không truyền thông. Tất cả diễn ra lặng lẽ trong văn phòng của tập đoàn Trường Lam, do chính cô sáng lập.

Trên bản quy hoạch tổng thể, có một chi tiết bị bút đỏ gạch ngang: “Bảo tồn bức tượng đá cổ – Quan Âm Thiền Định.”


Pho tượng ấy đã đứng đó hơn 100 năm, giữa vùng đất vắng người, thân bằng đá xanh ngọc bích nguyên khối, cao gần 3 mét, nét mặt an nhiên với đôi mắt khép hờ. Dân địa phương kể rằng vào năm 1963, khi lũ quét tràn về cuốn trôi cả làng, dòng nước kỳ lạ đã rẽ làm đôi khi đến sát chân tượng. Không ai dám động đến pho tượng ấy. Cho đến khi Diệp Lâm Anh xuất hiện.

“Tượng là đá. Mà đá thì không nên cản tiền.” – đó là lời cô nói với đội kiến trúc sư.


Một buổi sáng đầu tháng 5, cô đích thân đến hiện trường, mang theo cả ê-kíp livestream. Trong bộ áo trắng dài, kính đen, giày cao gót, cô tiến thẳng đến pho tượng, giơ cao chiếc búa sắt trong tay.

“Nếu thần linh tồn tại, thì cản tôi đi.” – Câu nói vừa dứt, cô giáng búa xuống trán tượng. Âm thanh vang lên lạnh buốt.

Nhát búa thứ hai, vết nứt chạy từ trán xuống mắt. Nhát thứ ba, một giọt nước rỉ ra từ hốc mắt tượng, lăn dài xuống má cô. Trời đang nắng gắt, không có mưa. Nhưng máy quay đã ghi lại khoảnh khắc đó – giọt lệ từ đá.

Mười phút sau, chiếc búa rơi xuống nền cỏ, đầu tượng vỡ tung thành ba mảnh, một mảnh văng trúng chân công nhân trẻ, khiến anh ngã gục tại chỗ.

Biệt thự được khởi công đúng nơi pho tượng từng đứng. Nhưng ngay tuần đầu tiên, máy móc liên tục hỏng, cảm biến đo đất bị cháy, công nhân ngã quỵ không rõ lý do. Một người kỹ sư già nói nhỏ:

“Tôi từng qua đây, chính tượng ấy từng cứu mạng tôi khỏi tai nạn xe năm 1995… Đừng động vào nữa.”

Lời cảnh báo ấy bị phớt lờ. Công trình tiếp tục. Nhưng trong các giấc mơ ban đêm, hơn 10 công nhân mơ thấy mình bị chôn sống dưới chân một tượng đá không đầu. Họ không kể cho nhau, nhưng mô tả lại hoàn toàn trùng khớp.

Diệp Lâm Anh dọn vào biệt thự thử nghiệm sau khi công trình gần hoàn thiện. Cô khẳng định muốn chứng minh “chẳng có gì đáng sợ cả”.

Đêm đầu tiên, lúc 2:37 sáng, tiếng khóc mỏng như sợi chỉ vang lên từ hành lang. Cô bước ra, căn biệt thự hoàn toàn im lặng, nhưng khi soi vào gương phòng tắm, một bóng trắng mặc áo dài đứng sau lưng cô. Cô xoay người – không có ai. Khi quay lại gương – bóng biến mất.

Cô không nói với ai. Nhưng người giúp việc tên bà Hạnh bỏ việc sau ba đêm, để lại một mảnh giấy:

“Tôi xin lỗi. Có ai đó không muốn tôi ở đây.”

Một viên đá lăn ra từ đầu tượng bị phá, phát sáng nhẹ dù không có nguồn điện. Người công nhân tên Hoàng Quân mang nó về nhà trưng bày. Đêm đó, căn hộ của anh bốc cháy, thi thể bị cháy đen, nhưng viên đá vẫn nguyên vẹn, không nóng chảy.

Sáng hôm sau, video livestream gốc ghi lại khoảnh khắc giọt nước từ mắt tượng rơi xuống má Diệp Lâm Anh bị rò rỉ lên mạng. Người ta tua chậm lại, hàng ngàn bình luận:

“Tượng khóc rồi. Cô ta sẽ phải trả giá.”

Biệt thự chính bị cháy giữa đêm, không rõ nguyên nhân. Hệ thống chữa cháy không hoạt động, dù được nhập khẩu từ Nhật. Trong căn phòng bị thiêu rụi, lính cứu hỏa tìm thấy thi thể của một kỹ sư quỳ gối giữa sàn, tay chắp, đầu cúi, như đang cầu xin.

Không ai biết tại sao anh ta lại ở đó, không có ai phân công làm đêm. Nhưng trên bức tường sau lưng anh, một mảnh khói in rõ hình một vạt áo trắng bay trong gió.

Diệp Lâm Anh – nữ CEO từng được mệnh danh là “bàn tay kim cương” của bất động sản Trung Hoa – bất ngờ tuyên bố giải thể dự án, xin phá bỏ toàn bộ biệt thự, rút khỏi tất cả vai trò điều hành, rút về sống ẩn cư gần vùng rừng cũ.

Không ai biết lý do thật. Nhưng một năm sau, người ta thấy cô lặng lẽ quét lá mỗi sáng bên một ngôi miếu nhỏ bằng gỗ thô, được dựng lại đúng chỗ pho tượng từng tồn tại.

Cô không còn phát biểu gì. Nhưng khi được hỏi: “Tại sao cô từ bỏ tất cả?” – cô chỉ trả lời:

“Có thứ quyền lực mà con người không bao giờ chạm tới được. Và cũng không nên thử.”

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *