Rúпg Độпg : \’NẤU CHÍN\’ VỢ NGOẠI TÌNH Maпg CҺo Mẹ Vợ Ăп, Tộι Ác Của Gã CҺồпg Bị Cắm Sừпg

Rúпg Độпg: \’NẤU CHÍN\’ VỢ NGOẠI TÌNH Maпg CҺo Mẹ Vợ Ăп, Tộι Ác Của Gã CҺồпg Bị Cắm Sừпg..

Làng An Phúc, một ngôi làng nhỏ nằm ven sông Trắng thuộc huyện Thanh Trà, từ lâu vốn yên bình với nhịp sống chậm rãi, những buổi chợ sớm và tiếng gõ cửa làng mỗi chiều. Thế nhưng vào một buổi tối mùa đông giá rét năm 2011, nơi này bỗng trở thành tâm điểm của một vụ án kinh hoàng làm rung chuyển cả vùng quê.

Tối ngày 19 tháng 12 năm ấy, ông Lê Viết Sanh, một cựu chiến binh đã ngoài sáu mươi, đang trên đường về nhà sau buổi họp Hội Người Cao tuổi. Mưa phùn lây rây làm con đường đất ven sông trơn trượt và vắng người qua lại. Khi đến gần bụi tre đầu làng, ông bỗng vấp phải một vật cứng nằm chắn ngang lối đi. Ông cúi xuống, rọi đèn pin vào vật thể đó và rụng rời khi phát hiện đó là một đoạn chân người, từ đầu gối trở xuống, móng chân còn sơn đỏ, lớp sơn đã bong tróc phần nào nhưng vẫn hiện rõ nét. Cảm giác lạnh buốt của mùa đông càng khiến cảnh tượng trước mắt thêm rợn người.

Ông Sanh hoảng hốt, run rẩy gọi người hàng xóm gần đó đến hỗ trợ. Khi ông Phú – người sống cách đó không xa – chạy đến, cả hai đều không nói thành lời trước cảnh tượng ghê rợn. Sau khi định thần, họ lập tức gọi báo công an xã.

Chỉ trong vòng chưa đầy 30 phút, lực lượng chức năng có mặt, mang theo các thiết bị nghiệp vụ và bắt đầu phong tỏa hiện trường. Thiếu tá Phạm Văn Hậu, người trực tiếp chỉ đạo tổ điều tra, yêu cầu dựng lều bạt để che mưa, tránh làm trôi dấu vết. Dưới ánh đèn chiếu công suất lớn, phần chân người hiện rõ, da đã tái nhợt vì lạnh. Mùi hôi nhẹ từ mô thịt đông cứng bốc lên, khiến ai đứng gần cũng phải nín thở. Những dấu chân hỗn độn do người dân hiếu kỳ để lại khiến việc tìm kiếm dấu vết ban đầu gặp khó khăn.

Qua kiểm tra sơ bộ, các điều tra viên nhận thấy vết cắt trên phần thi thể rất ngọt, không có dấu hiệu bị thú rừng cắn xé. Đặc biệt, phần xương không bị dập nát, mô mềm tuy đã tái lạnh nhưng vẫn đủ để nhận diện. Từ đó có thể suy đoán, đây là hành vi cố ý, do con người gây ra bằng dụng cụ sắc bén. Nạn nhân có khả năng là một phụ nữ trẻ, dáng vóc nhỏ nhắn.

Sáng hôm sau, khi thông tin lan ra, bà Từ Nguyệt, một phụ nữ lớn tuổi sống cách hiện trường khoảng 500 mét, đã đến công an xã trình báo việc con gái bà là Trần Thụy Liên, 30 tuổi, đã mất liên lạc gần hai tuần nay. Theo lời bà, Liên là người có ngoại hình bắt mắt, da trắng, thường sơn móng chân màu đỏ. Cô sống cùng chồng là Hoàng Minh Thạch và con gái nhỏ tại cuối làng. Bà đã nhiều lần đến tìm con rể hỏi tin tức nhưng chỉ nhận được những câu trả lời vòng vo, không rõ ràng.

Ngay lập tức, mẫu ADN từ phần chân được đối chiếu với mẫu của bà Nguyệt. Trong khi chờ kết quả, tổ điều tra tiến hành đến nhà của vợ chồng Liên để quan sát thực địa. Ngôi nhà cấp bốn đơn sơ, sân sau là khu đất trống từng dùng làm chuồng nuôi lợn, nay bỏ hoang, rào tạm bằng các tấm tôn rỉ sét.

Hoàng Minh Thạch, 35 tuổi, dáng người cao to, tỏ ra bình tĩnh khi tiếp đón tổ công tác. Anh ta khai rằng vợ mình bỏ đi từ cuối tháng 11 sau một cuộc cãi vã gay gắt về chuyện ly hôn và để lại nồi thịt kho đang nấu dở. Thạch nói rằng đã nhiều lần đi tìm vợ nhưng không liên lạc được. Tuy nhiên, thái độ lạnh nhạt và cách trả lời không mạch lạc của Thạch khiến các điều tra viên không khỏi nghi ngờ.

Chiều cùng ngày, kết quả giám định xác nhận nạn nhân chính là Trần Thụy Liên. Khi bị triệu tập lại, Thạch vẫn giữ lời khai cũ, cho rằng vợ đã bỏ đi theo người khác. Nhưng một tình tiết mới bất ngờ xảy ra.

Cháu Hải Yến, con gái bốn tuổi của Liên, trong một cơn sốt cao, đã thều thào với bà ngoại: “Bố nấu mẹ, con sợ…” Câu nói khiến tất cả bàng hoàng. Một bé gái nhỏ tuổi không thể bịa ra điều khủng khiếp như vậy nếu không từng chứng kiến. Cán bộ điều tra lập tức cho kiểm tra toàn bộ sân sau và khu bếp của căn nhà.

Tại khu đất sau nhà, nơi từng là chuồng lợn, tổ kỹ thuật hình sự phát hiện nhiều mảnh xương vụn lẫn trong lớp bùn đất, có dấu hiệu bị đốt. Một số mảnh có màu đen cháy sém, vỡ vụn như từng trải qua nhiệt độ cao. Phân tích giám định xác nhận đó là xương người, có ADN trùng khớp với Trần Thụy Liên.

Trước bằng chứng không thể chối cãi, Hoàng Minh Thạch bị bắt khẩn cấp trong đêm. Tại phòng thẩm vấn, ban đầu Thạch ngoan cố chối tội, nhưng sau nhiều giờ bị thẩm vấn và khi được cho biết kết quả giám định, hắn bắt đầu suy sụp. Hắn khóc, rồi thú nhận toàn bộ tội ác.

Vào đêm 28 tháng 11, sau khi xảy ra xô xát vì vợ đòi ly hôn và nghi ngờ cô có người khác, Thạch đã không kìm được cơn giận dữ. Trong lúc tranh cãi tại bếp, hắn đã dùng con dao phay lớn chém nhiều nhát vào người vợ, khiến cô tử vong tại chỗ. Hắn nói rằng khi đó, đầu óc hắn trống rỗng, chỉ nghe tiếng con gái khóc thét và ánh mắt kinh hãi của con làm hắn tỉnh lại. Hắn ôm con vào phòng, dỗ cho ngủ, rồi quay lại bếp – nơi máu vợ hắn chảy lênh láng.

Trong tâm trạng hoảng loạn, Thạch đã nghĩ đến việc phi tang thi thể. Hắn phân xác vợ, chặt nhỏ thành nhiều phần. Một phần được bỏ vào nồi thịt kho mà Liên đang nấu dang dở. Hắn đun sôi, sau đó mang sang cho mẹ vợ, nói dối rằng Liên dặn trước gửi biếu. Những phần khác, hắn đem chôn trong sân sau, một số vứt xuống mương, phần đầu gói trong bao tải ném gần bờ sông.

Tại phiên tòa xét xử diễn ra vào tháng 5 năm 2012, Hoàng Minh Thạch bị tuyên án tử hình với các tội danh giết người, xâm hại thi thể và có tình tiết tăng nặng vì hành vi đặc biệt dã man. Tòa nhận định hắn không còn khả năng cải tạo, cần loại bỏ khỏi xã hội.

Vụ án để lại nỗi ám ảnh sâu sắc với người dân làng An Phúc. Ai cũng từng quen biết, từng thấy hai vợ chồng Thạch – Liên dắt con đi chợ, đi hội làng. Không ai có thể ngờ đằng sau vẻ ngoài ấy là một cơn cuồng nộ chết người, là một kế hoạch phi nhân tính đến rợn người.

Câu chuyện ấy không chỉ là tội ác, mà còn là bài học đau đớn về sự kiểm soát cảm xúc, sự mù quáng vì ghen tuông và thù hận. Trong làn sương lạnh buốt của mùa đông năm đó, một vùng quê yên bình đã mất đi sự trong trẻo vốn có, và ký ức về tội ác ấy sẽ mãi còn đọng lại, như vết sẹo không bao giờ lành trong tâm trí của bao người.

 

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *