“Nam ĐịпҺ: Ả Đồпg L.ừa Đ.ảo Hàпg CҺục PҺụ Nữ Bằпg Nước TҺáпҺ – Từ PҺép Màu Hóa Tộι Ác GҺȇ Rợп”

Tại một làng quê bình yên thuộc huyện Bình Hải, tỉnh Hải Phúc – nơi tín ngưỡng dân gian ăn sâu vào nếp sống, một vụ việc gây chấn động đã phơi bày một sự thật kinh hoàng: một “cô đồng” được sùng bái như thánh sống thực chất lại là kẻ đứng sau hàng loạt bi kịch, lừa đảo và xâm hại hàng chục phụ nữ.

Người phụ nữ đó tên thật là Phạm Thị Mai, 45 tuổi, được người dân gọi kính cẩn là “cô Mai”, nổi tiếng với biệt tài “giải nghiệp, ban lộc, khai đường con cái”. Điện thờ của cô nằm trong một con ngõ nhỏ, khói hương nghi ngút suốt bốn mùa. Người tìm đến từ khắp nơi, mang theo hi vọng, lễ vật và lòng tin tuyệt đối.

Trong số đó có vợ chồng anh Đỗ Văn Hòa (35 tuổi)chị Lưu Thị Nhung (32 tuổi) – một cặp đôi được xem là kiểu mẫu trong vùng. Sau sáu năm chung sống hạnh phúc, họ vẫn chưa có con dù đã chạy chữa khắp nơi. Khi được người thân giới thiệu đến “điện cô Mai”, họ như vớ được chiếc phao giữa biển.

Cô Mai phán rằng: “Vợ chồng con phúc lộc đầy đủ, nhưng bị nghiệp duyên tiền kiếp cản đường sinh nở. Muốn hóa giải phải làm đại lễ, nghiêm cẩn, tuyệt đối giữ sự thanh sạch trong nghi lễ.” Cô còn nói chỉ phụ nữ được phép thực hiện, đàn ông không nên có mặt vì dễ làm “vỡ khí âm dương”.

Đêm hôm ấy, chị Nhung được dẫn vào một căn phòng nhỏ, bí ẩn. Cô Mai đưa cho chị một chén “nước thánh” màu nâu nhạt, yêu cầu uống cạn, nằm xuống, nhắm mắt, thả lỏng và “để thần linh dẫn dắt”. Không lâu sau, chị Nhung rơi vào trạng thái mơ hồ, cơ thể tê liệt, ý thức chìm vào bóng tối.

Sáng hôm sau, cô Mai bảo rằng: “Nghi lễ đã thành. Chỉ cần tin tưởng, kết quả sẽ đến.” Sau nhiều lần lặp lại nghi lễ ấy trong ba tháng, chị Nhung phát hiện mình mang thai. Niềm vui vỡ òa. Anh Hòa và chị tổ chức lễ tạ ơn trọng thể, dâng 50 triệu đồng và đủ loại lễ vật.

Câu chuyện “cầu con thành công” nhanh chóng lan rộng, khiến điện thờ cô Mai trở thành “thánh địa sinh linh” của những gia đình hiếm muộn từ khắp các tỉnh thành. Nhưng không ai biết, “phép màu” kia là khởi đầu cho một kịch bản tội ác tinh vi.


Chín tháng sau, chị Nhung sinh một bé gái khỏe mạnh. Anh Hòa vui mừng khôn tả, đặt tên con là Đỗ Thị An Vy, gọi thân mật là bé Na. Thế nhưng, khi bé lớn dần, nét mặt không giống anh, không giống bà con bên nội. Sống mũi cao, mắt to tròn, da trắng hồng – khác hoàn toàn với cả họ.

Một lần tình cờ gặp người bạn cũ ở huyện bên, anh Hòa choáng váng khi nhìn thấy con trai người bạn có khuôn mặt cực giống bé Na – giống đến từng đường nét. Linh cảm tồi tệ trỗi dậy, anh âm thầm đi xét nghiệm ADN.

Kết quả: Anh Hòa không phải cha ruột của bé Na.

Thế giới của anh sụp đổ. Anh lao về nhà, chất vấn vợ. Chị Nhung gào khóc, một mực phủ nhận việc phản bội, khẩn khoản van xin chồng hãy tin mình. Và rồi, ký ức về những đêm “nghi lễ” mê man trở lại: mỗi lần chị uống “nước thánh” xong đều bất tỉnh, không nhớ gì.

Sự thật đáng sợ dần hé lộ.

Anh Hòa kể lại chuyện cho bạn mình – người cũng từng đưa vợ đến đền cô Mai. Người bạn sau đó cũng xét nghiệm và nhận ra anh ta không phải cha đứa bé. Cả hai đều sững sờ. Họ bắt đầu chia sẻ câu chuyện, liên lạc với các gia đình khác và phát hiện ít nhất 20 ông chồng cùng chung cảnh ngộ.

Tất cả các bà vợ đều đã từng thực hiện nghi lễ bí mật với cô Mai, đều uống nước thánh, và đều bị bất tỉnh. Một kế hoạch lừa đảo quy mô đã được dựng nên dưới danh nghĩa “tâm linh”, “giải nghiệp”.


Không thể chấp nhận tội ác đó tiếp diễn, anh Hòa và gần 20 người khác cùng nộp đơn tố giác tới Công an tỉnh Hải Phúc. Lãnh đạo công an lập tức mở chuyên án. Tuy nhiên, vì hành vi xảy ra trong điều kiện riêng tư, thiếu chứng cứ trực tiếp, nên việc phá án gặp khó khăn.

Một nữ trinh sát tên Thượng úy Trần Thanh Loan, 28 tuổi, được cử làm mồi nhử. Cô đóng vai một nữ doanh nhân độc thân, đến đền cầu duyên. Sau vài lần tiếp cận, cô Mai phán rằng Loan bị “duyên âm” theo, cần giải lễ.

Vào đêm hành lễ, Loan giấu máy ghi hình, tráo chén nước “thánh” và giả vờ ngất đi. Một lúc sau, một người đàn ông bước vào – chính là Ngô Văn Phú, 42 tuổi – trợ thủ đắc lực của cô Mai. Gã cúi xuống định động tay thì bị Loan quật ngã. Cảnh sát ập vào bắt giữ.

Cô Mai bị bắt tại trận, sau đó khai nhận toàn bộ. Ả không hề có khả năng tâm linh nào. Tất cả nghi lễ là dàn dựng, mục đích vừa để trục lợi, vừa để thỏa mãn dục vọng của đồng bọn. Ít nhất 40 phụ nữ đã là nạn nhân, trong đó có 8 người mang thai.


Tại phiên tòa lịch sử ở TAND tỉnh Hải Phúc, Phạm Thị Mai bị tuyên án tù chung thân vì các tội: hiếp dâm, lừa đảo chiếm đoạt tài sản, và tổ chức tội phạm. Ngô Văn Phú lĩnh 20 năm tù. Các đồng phạm khác lãnh án tù giam.

Nhưng bản án pháp luật không thể xóa hết đau thương.

Gia đình anh Hòa tan vỡ. Anh ly hôn, bán nhà, bỏ quê. Chị Nhung một mình nuôi con giữa sự kỳ thị và đàm tiếu. Bé Na – một đứa trẻ vô tội – lớn lên mang theo gánh nặng “cha là ai?”, trong ánh nhìn soi mói của xã hội.

Những gia đình khác cũng rơi vào bi kịch tương tự. Có người ly hôn, có người trầm cảm. Có đứa trẻ bị xa lánh ở trường học. “Phép màu” kia, thực chất là tội ác khoác áo tâm linh, gieo rắc tổn thương cho bao thế hệ.


Câu chuyện tại điện cô Mai là hồi chuông cảnh tỉnh cho xã hội: khi niềm tin mù quáng vượt qua lý trí, tội ác sẽ nảy mầm. Tín ngưỡng là văn hóa, nhưng cần được soi chiếu bởi nhận thức, tỉnh táo và lòng nhân bản. Nếu không, chính nơi ta tìm đến để cầu mong điều tốt đẹp, lại trở thành địa ngục do người tạo ra.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *