Cáι C.Һết Tr.ầп Tr.uồпg Tức Tưởι Gιữa Ruộпg Bắp & Cáι Gιá Của Mṓι TìпҺ V.ụпg Tr.ộm Tộι Lỗι
Trời cuối hạ, nắng vẫn gay gắt như thiêu như đốt những thửa ruộng bắp vàng úa ở xã Phú Thành, một xã nghèo nằm ven sông ở miền Tây. Dân trong vùng chưa hết bàng hoàng sau cái chết trần truồng tức tưởi của một người phụ nữ – chị Trần Thị Hường – được phát hiện vào sáng sớm trong ruộng bắp cách nhà dân khoảng gần hai trăm mét.
Thân thể chị nằm sõng soài giữa những cây bắp cao quá đầu người, chiếc váy ngủ mỏng tang bị xé rách, phần ngực và bụng đầy vết bầm. Cái chết ấy không chỉ là một bi kịch của gia đình chị, mà còn là khởi đầu cho chuỗi những sự thật rợn người bị vạch trần: một mối tình vụng trộm tội lỗi, những đồng tiền bị phản bội, và cái giá đắt đỏ phải trả cho ham muốn bản năng vượt ngoài đạo lý.
Chị Hường năm nay ba mươi sáu tuổi, có chồng là anh Nguyễn Văn Tám – một người đàn ông hiền lành, làm thợ hồ quanh vùng. Vợ chồng có một đứa con gái nhỏ tám tuổi tên là Na, học lớp ba. Nhìn bên ngoài, ai cũng nghĩ họ là một gia đình hạnh phúc, sống yên ổn trong căn nhà cấp bốn sát mé kênh. Thế nhưng, ít ai biết rằng, cuộc sống hôn nhân của họ đã nguội lạnh từ lâu.
Anh Tám suốt ngày đi làm xa, có khi cả tháng mới về. Chị Hường ở nhà buôn bán nhỏ ngoài chợ, tối đến lại một mình trằn trọc trong căn phòng vắng. Mùa gió chướng thổi về, không chỉ khiến mái tôn kêu lạch cạch mà còn khiến lòng người phụ nữ thiếu vắng tình cảm càng thêm rạo rực.
Chính trong những tháng ngày đơn độc ấy, chị gặp Trí – một thanh niên hai mươi hai tuổi, cháu họ bên nhà cậu ruột chị. Trí mới ra tù chưa lâu, tội trộm cắp vặt, nhưng có vẻ ngoài nam tính, dáng người vạm vỡ, ánh mắt lúc nào cũng lơ đãng mà đậm chất đàn ông.
Ban đầu, Trí chỉ ghé phụ chị dọn hàng ngoài chợ, bưng mấy bao rau củ. Nhưng rồi, không ai biết mối quan hệ ấy bắt đầu từ khi nào. Có lẽ là từ một lần Trí mượn nhà tắm sau chợ, chị Hường bất chợt thấy thân thể trần trụi của người đàn ông trẻ… Rồi ánh mắt họ giao nhau. Những lần sau, Trí đến thường xuyên hơn, ở lại lâu hơn, những cái chạm vai trở nên cố ý, những cái nhìn kéo dài quá mức cần thiết.
Rồi cái gì đến cũng đến. Một đêm mưa gió, khi anh Tám đi công trình tận Kiên Giang, Trí lẻn vào nhà chị Hường. Sau đêm đó, họ không thể dừng lại nữa. Những lần lén lút ngày càng dày, ban đầu còn e dè, sau thì bất chấp. Có lần còn dám dan díu ngay tại căn chòi giữa ruộng bắp khi đi “thăm đất”.
Chị Hường sống trong hai thế giới: ban ngày là người vợ đảm đang, mẹ hiền, ban đêm là người đàn bà khát khao được chạm vào thanh xuân một lần nữa. Trí mang đến cho chị cảm giác được ao ước, được yêu như cái thời con gái chị chưa từng có.
Thế nhưng, Trí không yêu chị. Cậu ta chỉ cần tiền và những đêm cuồng nhiệt. Chị Hường bắt đầu lén lấy tiền trong sổ tiết kiệm chung với chồng, thậm chí đem vay nóng ngoài xã để mua xe máy cho Trí. Có người thấy, có người biết, nhưng không ai dám nói vì sợ mang tai tiếng.
Mọi chuyện bắt đầu vỡ lở khi chị Hường vắng mặt ba ngày liên tiếp ở chợ. Điện thoại không liên lạc được, nhà cửa đóng kín. Anh Tám cũng vừa về, không thấy vợ đâu, đi hỏi quanh thì nhận được những ánh mắt ái ngại và lời thì thầm đầy nghi hoặc.
Sáng hôm sau, một người dân đi cắt bắp thì phát hiện thi thể chị Hường trong tình trạng trần truồng, tím tái, có dấu hiệu bị bóp cổ và cưỡng bức. Cảnh sát được mời đến, cả xã náo loạn. Ai cũng xót thương cho người phụ nữ đoản mệnh, nhưng cũng chẳng khỏi xì xào bàn tán về lối sống của chị.
Người đầu tiên bị triệu tập chính là Trí. Ban đầu, cậu ta chối bay chối biến, nói rằng lâu rồi không gặp chị Hường. Nhưng qua kiểm tra điện thoại, cảnh sát phát hiện nhiều tin nhắn mùi mẫn, trong đó có đoạn chị Hường đòi chấm dứt mối quan hệ, nhưng Trí không đồng ý, thậm chí còn doạ sẽ tung ảnh nóng nếu chị không tiếp tục đưa tiền.
Bằng các chứng cứ khác như dấu giày, ADN dưới móng tay nạn nhân, cảnh sát đã buộc tội Trí là hung thủ. Trí bị bắt sau hai ngày bỏ trốn ở biên giới. Tại cơ quan điều tra, Trí cúi đầu khai nhận: đêm đó, khi chị Hường hẹn ra ruộng bắp để nói lời chia tay và đòi lại số tiền đã đưa, Trí nổi cơn tức giận. Trong lúc cãi vã, Trí bóp cổ chị, rồi trong cơn điên loạn, thực hiện hành vi thú tính với thi thể. Sau đó, hắn kéo xác chị giấu vào ruộng, rồi bỏ trốn.
Phiên tòa xét xử Trí diễn ra chóng vánh. Hắn bị tuyên án tử hình vì tội giết người và hiếp dâm. Nhưng bản án dành cho hắn không đủ xoa dịu nỗi đau của người ở lại.
Anh Tám không oán, không khóc. Anh chỉ lặng lẽ ôm con gái rời khỏi căn nhà cũ, chuyển đi nơi khác. Đôi mắt anh trống rỗng. Có lẽ, nỗi đau lớn nhất không phải là cái chết của vợ, mà là việc anh đã tin, đã yêu và sống tử tế suốt những năm tháng hôn nhân, để rồi đổi lại là một kết cục nghiệt ngã đến thế.
Người dân trong vùng sau này vẫn hay nhắc đến cái chết của chị Hường như một lời răn: lòng tham và dục vọng, nếu vượt khỏi lằn ranh đạo đức, sẽ phải trả giá rất đắt. Dù cái giá đó là máu, là nước mắt, hay là mạng sống…
Và trong những mùa bắp sau đó, khi những bắp ngô trổ cờ, ai đó đi ngang qua ruộng, vẫn còn nghe văng vẳng tiếng rên khe khẽ của đêm cuối cùng – đêm tình vụng trộm hóa thành oan nghiệt…