KιпҺ Hoàпg TҺáι Nguүȇп: Bṓ CҺồпg H;ιếp D;ȃm, X;aү X;ác Coп Dȃu Rồι Nấu TҺàпҺ Cám CҺo Lợп Ăп
Trong một vùng quê yên bình thuộc tỉnh Thái Nguyên, nơi những cánh đồng lúa trải dài xanh mướt và tiếng gà gáy vang vọng mỗi sớm mai, gia đình ông Hùng sống một cuộc đời tưởng chừng như bình dị. Ông Hùng, một người đàn ông ngoài năm mươi, dáng vẻ khắc khổ với khuôn mặt rám nắng và đôi tay chai sần vì bao năm cày cuốc, là trụ cột của gia đình nhỏ gồm bà Lan, vợ ông, và con trai út là Tuấn. Gia đình họ không giàu có, nhưng nhờ mảnh đất màu mỡ và đàn lợn nuôi trong chuồng, họ cũng đủ ăn đủ mặc. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài yên ả ấy là những uẩn khúc mà không ai trong làng ngờ tới.
Tuấn, chàng trai hiền lành hai mươi lăm tuổi, yêu và cưới Lan Anh, một cô gái xinh đẹp từ xã bên. Lan Anh có đôi mắt trong veo và nụ cười ấm áp, khiến ai nhìn cũng thấy thiện cảm. Hai người gặp nhau trong một phiên chợ, khi Tuấn vô tình làm rơi rổ trứng gà và Lan Anh giúp nhặt lên. Tình yêu của họ nảy nở từ những lần gặp gỡ giản dị ấy, và chỉ sau sáu tháng, họ quyết định về chung một nhà. Lễ cưới diễn ra đơn sơ nhưng ấm cúng, với sự chúc phúc của bà con lối xóm. Ông Hùng và bà Lan ban đầu cũng vui mừng, bởi Lan Anh không chỉ xinh đẹp mà còn chăm chỉ, biết lo toan.
Thế nhưng, cuộc sống hôn nhân không như mơ. Từ ngày Lan Anh về làm dâu, ông Hùng bắt đầu có những ánh mắt kỳ lạ hướng về cô. Ban đầu, Lan Anh chỉ nghĩ đó là sự quan tâm của một người cha chồng đối với con dâu mới, nhưng dần dần, cô cảm nhận được điều gì đó bất an. Những cái nhìn ấy không còn vô tư, mà mang theo một sự thèm khát khó tả. Có lần, khi Tuấn đi làm đồng, ông Hùng gọi Lan Anh vào nhà bếp với lý do nhờ nhấc giúp một bao gạo nặng. Trong không gian chật hẹp ấy, ông bất ngờ sờ tay vào vai cô, khiến Lan Anh hoảng loạn đẩy ông ra và chạy thẳng ra ngoài. Cô không dám kể với Tuấn, sợ chồng buồn lòng, nhưng từ đó, cô luôn giữ khoảng cách với ông Hùng.
Thời gian trôi qua, sự kìm nén trong lòng ông Hùng ngày càng lớn. Ông là người đàn ông ít học, mang trong mình những tư tưởng phong kiến lạc hậu, luôn cho rằng con dâu phải phục tùng cha chồng. Những đêm Tuấn đi làm ca đêm ở xưởng gỗ gần làng, ông Hùng bắt đầu tìm cách tiếp cận Lan Anh. Có lần, ông say rượu, lảo đảo bước vào phòng cô với lời lẽ thô tục, đòi hỏi những điều kinh khủng. Lan Anh hoảng sợ, khóa chặt cửa và khóc suốt đêm. Sáng hôm sau, cô định tâm sự với bà Lan, nhưng bà chỉ lắc đầu, thở dài: “Con cứ nhịn đi, ông ấy say xỉn thôi, đừng để Tuấn biết, sợ nó buồn.” Lan Anh ngậm ngùi, nhưng trong lòng cô biết rằng mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó.
Một buổi tối định mệnh, khi Tuấn đi vắng và bà Lan sang nhà hàng xóm chơi, ông Hùng lại tìm đến phòng Lan Anh. Lần này, ông không còn giữ được lý trí. Với sức mạnh của một người đàn ông trưởng thành, ông phá cửa xông vào, bất chấp tiếng khóc van xin của cô. Lan Anh vùng vẫy, nhưng vô ích. Sau hành động man rợ ấy, ông Hùng rời đi, để lại cô gái trẻ nằm co ro trong đau đớn và tủi nhục. Cô không dám kể với ai, chỉ âm thầm chịu đựng, hy vọng mọi chuyện sẽ chấm dứt. Nhưng điều kinh hoàng hơn còn đang chờ đợi phía trước.
Sau sự việc ấy, Lan Anh mang thai. Cô hoang mang tột độ, không biết làm sao để đối mặt với Tuấn và gia đình chồng. Khi cái thai lớn dần, cô buộc phải thú nhận sự thật với Tuấn. Chàng trai trẻ sững sờ, không tin vào tai mình. Anh đối chất với cha, nhưng ông Hùng phủ nhận tất cả, thậm chí còn đánh Tuấn và đuổi anh ra khỏi nhà. Bà Lan, dù đau lòng, cũng không dám lên tiếng, chỉ biết khóc thầm. Tuấn, trong cơn tức giận và tuyệt vọng, bỏ đi biệt xứ, để lại Lan Anh một mình đối mặt với gia đình chồng.
Ông Hùng, sau khi biết Lan Anh mang thai, không còn che giấu ý định xấu xa. Ông coi cô như một món đồ sở hữu, và cái thai trong bụng cô là bằng chứng cho tội lỗi của ông. Nhưng ông không muốn scandal này lộ ra ngoài, bởi danh dự của gia đình là điều ông luôn đề cao. Trong một đêm mưa gió, khi Lan Anh đang ngủ say vì kiệt sức, ông Hùng lén đưa cô vào chuồng lợn, nơi không ai hay biết. Với sự tàn nhẫn không tưởng, ông dùng dao cắt cổ cô, kết liễu mạng sống của người con dâu trẻ. Nhưng ông không dừng lại ở đó. Với tâm lý bệnh hoạn, ông quyết định xay xác Lan Anh thành cám để nuôi đàn lợn, nhằm xóa sạch dấu vết tội ác.
Tiếng máy xay vang lên trong đêm tối, hòa cùng tiếng mưa rơi, tạo nên một âm thanh ghê rợn. Ông Hùng làm việc với sự lạnh lùng đáng sợ, như thể đó là một công việc thường ngày. Sáng hôm sau, bà Lan phát hiện ra sự vắng mặt của Lan Anh, nhưng ông Hùng chỉ nói rằng cô đã bỏ đi vì xấu hổ. Bà tin lời chồng, dù trong lòng có chút nghi ngờ. Đàn lợn trong chuồng ăn ngấu nghiến phần cám mới, không ai hay biết rằng đó là thân xác của Lan Anh.
Thế nhưng, tội ác không thể che giấu mãi. Tuấn, sau nhiều ngày lang thang, trở về làng để tìm Lan Anh. Anh phát hiện những dấu hiệu kỳ lạ: mùi máu trong chuồng lợn, ánh mắt hoảng loạn của cha, và sự im lặng đáng sợ của mẹ. Với sự giúp đỡ của một người bạn thân trong làng, Tuấn bí mật điều tra và tìm thấy những mảnh vải rách của Lan Anh lẫn trong đống cám. Anh báo cảnh sát, và sau quá trình điều tra, sự thật kinh hoàng được phơi bày. Ông Hùng bị bắt giữ, đối mặt với bản án tử hình vì tội giết người man rợ. Bà Lan, dù không trực tiếp tham gia, cũng bị kết án vì che giấu tội phạm.
Câu chuyện lan truyền khắp Thái Nguyên, khiến dân làng bàng hoàng. Nhiều người không thể tin rằng một người cha chồng lại có thể gây ra tội ác ghê rợn đến vậy. Gia đình ông Hùng sụp đổ hoàn toàn, để lại những vết thương không thể lành trong lòng Tuấn và cộng đồng. Từ đó, ngôi nhà cũ của họ trở thành nơi người ta tránh xa, như một lời nhắc nhở về bóng tối ẩn giấu trong những góc khuất của cuộc đời.