CҺáu Gáι 7 Tuổι Nóι Mơ Một Cȃu KҺι Đaпg Ngủ Gιữa Đȇm, Ôпg Ngoạι NgҺe Xoпg Táι Mặt

CҺáu Gáι 7 Tuổι Nóι Mơ Một Cȃu KҺι Đaпg Ngủ Gιữa Đȇm, Ôпg Ngoạι NgҺe Xoпg Táι Mặt

Trong căn nhà nhỏ ở Cần Thơ, ông Hải, một cựu điều tra viên hình sự với 30 năm kinh nghiệm, đã sống những ngày hưu trí yên bình. Nhưng vào một đêm hè năm 2022, cuộc sống của ông bị đảo lộn bởi giọng nói mơ hồ của cháu gái An, bảy tuổi: “Phòng đó đáng sợ lắm, đừng làm nữa.” Câu nói lặp lại sáu lần trong hai tuần, khiến ông Hải không thể ngủ. Với bản năng của một điều tra viên, ông nhận ra đây không phải là giấc mơ ngẫu nhiên của một đứa trẻ.

An là con gái của chị Hằng, con gái ông Hải, và anh Lâm, một bác sĩ làm việc tại bệnh viện Đại Tín ở Sài Gòn. Chị Hằng gọi ông lên trông An khi anh Lâm đi công tác dài ngày. Khi ông đến, ông nhận thấy An thay đổi: ít nói, ít cười, không còn ríu rít như trước. Mỗi khi hỏi về trường lớp, An chỉ gật đầu rồi im lặng. Ban đầu, ông nghĩ đó là do con bé chưa quen môi trường mới. Nhưng khi An liên tục nói mơ về “phòng đó,” ông bắt đầu nghi ngờ.

Một buổi sáng, ông Hải khuyến khích An vẽ nơi con bé thấy sợ. An vẽ một căn phòng không cửa sổ, tường trắng nguệch ngoạc, một chiếc giường, và một người mặc áo trắng đứng cạnh một đứa trẻ co ro. Khi ông hỏi, An trả lời: “Con không biết, nhưng cứ nhớ hoài.” Hình ảnh căn phòng gợi ông nhớ đến những hồ sơ tội phạm liên quan đến trẻ em mà ông từng xử lý: những căn phòng lạnh lẽo, ánh đèn vàng, không khí im lặng chết chóc. Ông bắt đầu để ý hơn.

Vài ngày sau, ông tìm thấy cuốn sổ vẽ của An, đầy những hình ảnh tương tự: người mặc áo trắng, kim tiêm, dòng chữ đỏ “đừng làm.” Dù An chưa viết được nhiều chữ, hai từ “đừng làm” xuất hiện liên tục. Ông chụp lại từng trang, cảm giác bất an ngày càng lớn. Tối đó, An lại nói mơ: “Ba ơi, đừng làm nữa, lạnh lắm. Mẹ ơi, con sợ. Nếu mẹ biết, mẹ cũng biến mất.” Những lời này không còn là mơ hồ, mà như một lời cảnh báo bị đè nén. Ông nhận ra An đang sợ hãi điều gì đó liên quan đến cha mình, anh Lâm.

Ông Hải quan sát An kỹ hơn. Khi anh Lâm trở về, An né tránh ánh mắt cha, ăn cơm im lặng, không còn hồn nhiên như trước. Một lần, An kéo áo ông thì thầm: “Phòng đó ở dưới, có cầu thang.” Lời nói khiến ông lạnh người. Ông liên hệ Minh, một người bạn cũ nay làm thám tử tư, kể về những gì An vẽ và nói. Minh tra cứu và phát hiện tầng hầm B2 của bệnh viện Đại Tín không có trong sơ đồ công khai, nhưng một số nhân viên vệ sinh từng nhắc đến. Chỉ một nhóm bác sĩ cấp cao, trong đó có Lâm, được ra vào khu vực này.

Ông Hải nhớ lại một vụ việc năm 2019, khi bệnh viện Đại Tín bị tố cáo về “can thiệp đặc biệt” với trẻ em mà không có sự đồng ý của phụ huynh. Vụ việc chìm xuống vì thiếu bằng chứng, nhưng tên anh Lâm từng xuất hiện trong danh sách bị nghi ngờ. Ông quyết định điều tra sâu hơn. Ông nhờ Minh tìm thông tin về tầng hầm B2. Minh phát hiện dữ liệu thẻ từ cho thấy Lâm thường xuyên ra vào khu vực này. Một nhân viên vệ sinh kể từng thấy một chiếc giường trắng dính vết đỏ được đẩy ra từ phòng B2, và khi hỏi, một bác sĩ chỉ nói đó là “thí nghiệm.”

Ông Hải liên hệ Linh, một cựu y tá từng làm việc dưới sự chỉ đạo của Lâm. Linh ban đầu từ chối, nhưng khi nghe tên An, cô đồng ý gặp. Trong một quán cà phê ở quận 7, Linh kể rằng cô từng hỗ trợ Lâm trong “phòng nghỉ” ở tầng hầm B2. Đó không phải phòng nghỉ, mà là nơi Lâm đưa trẻ em vào, khóa cửa, không có camera hay nhật ký y lệnh. Cô thấy những đứa trẻ im lặng, mắt trống rỗng, và một lần chứng kiến một bé gái khóc thét khi bị tiêm chất lạ. Linh nghỉ việc vì không chịu nổi, nhưng mang theo cảm giác tội lỗi. Cô đưa ông một đoạn ghi âm, trong đó Lâm nói về “liệu pháp đặc biệt” và yêu cầu không ghi chép gì.

Ông Hải nghe đoạn ghi âm, giọng Lâm lạnh lùng, ra lệnh: “Ghi nhận phản ứng, nếu trẻ phản kháng, tăng liều gấp đôi. Không ghi vào sổ.” Một đoạn khác có tiếng trẻ con thút thít: “Ba ơi, con đau.” Ông nhận ra giọng An. Lòng ông như vỡ vụn. An đã ở đó, một mình, không ai bảo vệ. Ông quyết định hành động.

Ông và Minh lẻn vào tầng hầm B2 qua lối hầm hàng hóa. Họ mở được một cánh cửa thép, tìm thấy căn phòng giống hệt tranh vẽ của An: giường bệnh, tủ dụng cụ, máy ảnh kỹ thuật số, và tấm bảng ghi “Liệu pháp hành vi K28.” Họ quay video, chụp ảnh, rồi rời đi trong 15 phút. Bằng chứng này đủ để khởi tố.

Ngày hôm sau, ông đối chất với Lâm, đưa ra đoạn ghi âm. Lâm cười nhạt: “Ba nghĩ mọi chuyện đơn giản vậy sao?” rồi bỏ đi. Tối đó, An vẽ thêm một bức tranh, lần này có ba đứa trẻ trong phòng, một đứa khóc, một đứa bất động, và người mặc áo trắng có chữ “L” trên áo. Ông Hải biết không thể chần chừ. Ông và Minh mang toàn bộ bằng chứng—tranh vẽ, ghi âm, video—đến cơ quan điều tra.

Ông cũng nói chuyện với chị Hằng, cho cô nghe đoạn ghi âm. Chị Hằng bật khóc khi nghe giọng An gọi “Ba ơi, con đau.” Cô quyết định ly hôn và đưa An về sống với ông Hải. Khi công an triệu tập Lâm, anh vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng khi đoạn video từ tầng hầm B2 được trình chiếu, anh im lặng hoàn toàn. Đoạn ghi âm của Linh và y tá Kim, người cũng từng chứng kiến các “liệu pháp” của Lâm, là đòn cuối cùng.

Phiên tòa diễn ra một tháng sau. Lâm bị kết án 18 năm tù, bị cấm hành nghề vĩnh viễn. Bệnh viện Đại Tín phải kiểm tra toàn bộ quy trình, tầng hầm B2 bị đóng cửa. An dần trở lại bình thường, không còn nói mơ, không còn sợ hãi. Một lần, cô giáo kể An đã tham gia trò chơi bác sĩ-bệnh nhân mà không bỏ chạy. An nói: “Con không sợ nữa, vì ông ngoại bắt mấy người xấu rồi.”

Một buổi tối, An vẽ một bức tranh mới: một công viên với ba người—mẹ, ông ngoại, và con—đứng giữa đám hoa. Dưới tranh, An viết: “Bây giờ con mơ thấy chỗ đẹp hơn rồi.” Ông Hải gấp bức tranh, cất vào ngăn kéo bên cạnh chiếc còng tay cũ, dấu ấn của những năm tháng làm nghề. Ông biết gia đình mình đã tìm lại ánh sáng, nhờ lòng dũng cảm và tình thương.

Vụ án khép lại, nhưng bài học còn mãi. Những lời nói mơ của một đứa trẻ có thể ẩn chứa sự thật đau đớn. Và đôi khi, chỉ cần một người lớn lắng nghe, dám đối mặt, là đủ để cứu lấy cả một tuổi thơ.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!