CҺấп Độпg: Nồι Cám Lợп Có Vật TҺể Lạ Và Cuộпg TìпҺ Vụпg Trộm Vớι Gã Làm Cȏпg
Trời cuối thu ở vùng quê vốn yên ả này đột nhiên bị khuấy động bởi một vụ việc kỳ lạ đến rợn người. Tất cả bắt đầu từ một buổi sáng bình thường ở trang trại chăn nuôi lợn của vợ chồng ông Lưu – bà Hoan, nằm ở ven làng Đông Phong. Trang trại vốn được xem là nguồn thu nhập ổn định của gia đình, do ông Lưu quản lý chính, cùng một gã làm công tên Tấn. Bà Hoan thường chỉ phụ giúp những công việc nhẹ, nhưng sáng hôm đó, khi bước vào khu vực bếp nấu cám cho đàn lợn, bà đã phát hiện một thứ lạ lẫm nằm lẫn trong nồi cám nóng hổi.
Ban đầu bà nghĩ đó chỉ là một tảng mỡ hoặc khúc xương to chưa nghiền nát, nhưng khi dùng vá gạt ra, bà tái mặt. Một vật thể màu xám trắng, dài, có kết cấu giống hệt… xương người. Bà đứng chết lặng vài giây, tim đập loạn, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Ý nghĩ ghê rợn hiện lên khiến bà rùng mình: “Chẳng lẽ ai đó đã vứt xác người xuống nồi cám này?”. Trong đầu bà lập tức lóe lên hình ảnh gã Tấn – người làm công mới vào được vài tháng, nhưng đã nhiều lần bị bà bắt gặp ánh mắt lấm lét, cử chỉ khả nghi.
Bà Hoan vội tắt bếp, rồi lập cập chạy đi tìm ông Lưu. Khi nghe vợ kể lại, ông ban đầu còn gạt phắt: “Bà bị ảo tưởng à? Làm gì có chuyện đó!” Nhưng khi tận mắt nhìn thấy vật thể trong nồi, ông Lưu cũng sững người, không dám khẳng định gì. Cả hai quyết định bí mật đem vật thể bọc lại, rồi báo tin cho công an xã.
Chỉ chưa đầy một giờ sau, công an huyện đã có mặt. Nồi cám được niêm phong, vật thể lạ được đưa đi giám định. Kết quả sơ bộ khiến tất cả rùng mình: đó đúng là một phần xương người, nhiều khả năng thuộc về phần chi. Câu hỏi lớn lập tức được đặt ra: Xác người ở đâu ra? Ai là nạn nhân? Và tại sao lại xuất hiện trong nồi cám lợn?
Công tác điều tra nhanh chóng tập trung vào những người có mặt tại trang trại trong thời gian gần đây. Ngoài vợ chồng ông Lưu, chỉ còn gã Tấn – người đàn ông ngoài ba mươi, quê ở xã bên, từng có tiền sự trộm cắp. Lạ lùng thay, khi công an đến, Tấn tỏ ra vô cùng bình thản, thậm chí còn giúp họ bê nồi cám ra xe. Nhưng đôi mắt hắn liên tục tránh ánh nhìn của điều tra viên, bàn tay khẽ run khi bị hỏi về công việc tối qua.
Bà Hoan bắt đầu kể lại những điều mình từng chứng kiến. Khoảng một tuần trước, vào lúc hơn 10 giờ đêm, bà tình cờ thấy Tấn lén lút vác một bao tải từ ngoài cổng vào khu chuồng lợn. Khi bà hỏi, hắn nói dối là “bao ngô giống vừa mua”, nhưng tiếng vật nặng rơi bên trong khiến bà nghi ngờ. Thêm vào đó, mối quan hệ giữa Tấn và bà Hoan gần đây trở nên… bất thường. Một số người trong làng đồn đại rằng bà Hoan và Tấn có mối quan hệ vụng trộm, bởi nhiều lần họ bị bắt gặp ở cùng nhau trong căn buồng kho, đóng kín cửa. Ông Lưu thì thường xuyên say rượu, ít để ý chuyện nhà, nên cũng không mảy may nghi ngờ.
Điều tra viên khéo léo tách riêng bà Hoan để thẩm vấn. Ban đầu bà một mực chối việc qua lại với Tấn, nhưng khi được thông báo về mẫu tóc của bà tìm thấy trên áo khoác của hắn, gương mặt bà biến sắc. Sau nhiều giờ đấu tranh tâm lý, bà thừa nhận đã có thời gian ngắn “quan hệ tình cảm” với Tấn. Bà nói, tất cả bắt đầu từ những lần hắn giúp bà làm việc nặng, quan tâm hỏi han, trong khi ông Lưu thô lỗ và lạnh nhạt. Bà yếu lòng, sa ngã. Nhưng bà một mực phủ nhận chuyện liên quan đến xác người.
Cảnh sát chuyển hướng sang điều tra Tấn. Họ phát hiện hắn từng làm công cho một trang trại khác, nhưng bị đuổi vì nghi ngờ trộm tài sản. Hàng xóm cũ của hắn tiết lộ, Tấn có một người em trai mất tích cách đây vài tháng, nhưng gia đình giấu nhẹm. Khi khám xét phòng ngủ của Tấn tại trang trại ông Lưu, họ tìm thấy một con dao phay dính máu khô, cùng nhiều mảnh vải có hoa văn trùng với quần áo của một phụ nữ được báo mất tích gần đây.
Manh mối dồn dập xuất hiện. Qua đối chiếu dữ liệu, cảnh sát xác nhận phần xương trong nồi cám thuộc về chị H., 27 tuổi, quê xã kế bên – người đã biến mất sau khi đi làm về gần một tuần trước. Lời khai của một nhân chứng khẳng định, tối hôm chị H. mất tích, họ thấy Tấn chở một phụ nữ giống hệt chị vào đường vắng gần trang trại. Đó là lần cuối cùng chị được nhìn thấy còn sống.
Bị dồn vào thế bí, Tấn ban đầu quanh co, nhưng trước những bằng chứng không thể chối cãi, hắn cúi đầu thú nhận tội ác. Hắn khai, tối hôm đó tình cờ gặp chị H. trên đường về, nảy sinh ý định xấu. Hắn dụ chị vào trang trại với lý do “đưa về cho kịp trời mưa”, rồi khống chế, thực hiện hành vi đồi bại. Sợ bị tố cáo, hắn siết cổ chị đến chết, sau đó phân xác, ném một phần xuống sông, phần còn lại phi tang bằng cách… bỏ vào nồi cám lợn.
Về phía bà Hoan, dù không tham gia trực tiếp vào vụ án mạng, nhưng mối quan hệ mờ ám với Tấn khiến bà bị dư luận và chính gia đình nhìn bằng ánh mắt khinh miệt. Ông Lưu gần như suy sụp khi biết sự thật. Trang trại bị niêm phong, đàn lợn phải bán tháo. Cả gia đình rơi vào cảnh khốn cùng chỉ vì một phút yếu lòng và sự xuất hiện của một kẻ máu lạnh.
Vụ án khép lại với bản án tử hình dành cho Tấn. Ngày tuyên án, hắn cúi đầu im lặng, không biện minh. Bà Hoan ngồi ở cuối phòng xử, nước mắt chảy dài, vừa vì nỗi hổ thẹn, vừa vì sự thật quá tàn nhẫn. Câu chuyện về “nồi cám lợn có xương người” trở thành lời cảnh tỉnh rùng rợn cho cả vùng quê – nơi tưởng như chẳng bao giờ có tội ác ghê rợn đến thế.