CҺó NgҺιệp Vụ Lao Vào Cào Cắп TҺáпҺ Gιá Hé Lộ Bí Mật KιпҺ Hoàпg

CҺó NgҺιệp Vụ Lao Vào Cào Cắп TҺáпҺ Gιá Hé Lộ Bí Mật KιпҺ Hoàпg

Ngôi làng Thiên Lộc nằm lọt thỏm giữa rừng thông ở vùng trung du Bắc Bộ, vốn yên bình với tiếng chuông nhà thờ ngân nga mỗi chiều chủ nhật. Ngôi nhà thờ cổ ở đây đã tồn tại hơn trăm năm, tường đá rêu phong, mái ngói xám sẫm, trên đỉnh là cây thánh giá bằng gỗ mun đã ngả màu theo năm tháng. Người dân trong làng coi nơi này như chốn linh thiêng, là nơi gửi gắm niềm tin và cũng là niềm tự hào của cả vùng.

Nhưng vào một buổi sáng tháng Mười, sự tĩnh lặng ấy đã bị phá vỡ. Công an huyện bất ngờ phong tỏa khu vực quanh nhà thờ, xe cứu thương và xe cảnh khuyển nối đuôi nhau tiến vào, làm dân làng nhốn nháo. Người ta thì thào: “Có chuyện gì ghê gớm lắm mới kéo cả công an với chó nghiệp vụ đến nhà Chúa thế này.”

Trong lúc dân còn chưa hiểu chuyện gì, con chó nghiệp vụ giống becgie Đức tên là Rex bất ngờ rít lên, rồi lao thẳng vào bàn thờ giữa cung thánh. Nó không cắn người, cũng chẳng tìm ma túy hay thuốc nổ, mà lại điên cuồng cào cắn ngay dưới chân cây thánh giá gỗ treo lâu nay trên tường. Những tiếng cào ken két, tiếng gầm gừ của nó khiến ai nấy dựng tóc gáy.

Cha xứ Phêrô – người đã phục vụ ở giáo xứ này hơn 20 năm – mặt tái mét, cố ngăn cản, nhưng lực lượng công an ra hiệu giữ im lặng. Con chó càng cào càng mạnh, mảnh gỗ mục vỡ vụn, bụi bặm rơi lả tả. Và rồi, từ trong hốc gỗ phía sau thánh giá, một mảnh vải cũ kỹ rơi xuống, kèm theo một thứ cuộn tròn đen sẫm. Cán bộ pháp y vội nhặt lên, mở ra, tất cả đều chết lặng: đó là một đoạn xương người đã khô, gói trong áo lễ cũ.

Cả nhà thờ hoảng loạn trong tiếng la hét kinh hãi. Nhiều bà cụ quỳ sụp, lẩm bẩm cầu kinh, có người ngất lịm ngay tại chỗ. Cha Phêrô run run, không tin nổi mắt mình: “Sao lại có… xương người giấu ở đây?”

Ngay lập tức, khu vực được phong tỏa chặt chẽ. Những bức tượng, ghế gỗ, từng viên gạch nền đều được kiểm tra. Và điều kinh hoàng chưa dừng lại: dưới bàn thờ phụ, chó Rex tiếp tục cào bới và lần này lôi ra thêm một túi vải mục nát. Khi mở ra, cả tổ điều tra nghẹn thở: bên trong là một mớ xương ngón tay cùng với chiếc nhẫn bạc khắc chữ “M”.

Tin dữ lan nhanh khắp làng. Người ta xôn xao đồn đoán: “Có án mạng giấu trong nhà thờ!” Có người thì run rẩy kể: “Mười mấy năm trước có cô gái tên Mai, con nhà đạo dòng, đột ngột mất tích sau một buổi lễ chiều. Tìm mãi không thấy, rồi đâu cũng rơi vào im lặng…”

Hồ sơ cũ được lật lại. Đúng là năm 2005, cô gái tên Nguyễn Thị Mai, 22 tuổi, con út trong một gia đình giáo dân ngoan đạo, đã biến mất không dấu vết. Hôm đó, cô còn mặc váy trắng đi lễ. Cảnh sát điều tra khắp nơi, sông suối cũng đã lặn tìm, nhưng kết quả là con số không. Vụ án bị gác lại vì thiếu chứng cứ. Gia đình Mai đau đớn chờ đợi suốt nhiều năm, vẫn tin con còn sống ở đâu đó. Nay những đoạn xương trong thánh giá khiến mọi người rùng mình: phải chăng cô gái ấy đã chết ngay trong ngôi nhà thờ này?

Cảnh sát lấy mẫu ADN từ xương và so sánh với bố mẹ Mai. Kết quả dương tính, trùng khớp. Xác nhận: di hài tìm thấy chính là của Nguyễn Thị Mai. Toàn bộ làng Thiên Lộc chìm trong tang tóc, những lời cầu nguyện vang khắp nhà thờ suốt nhiều đêm.

Nhưng câu hỏi lớn hơn vẫn còn: Ai đã giết Mai, và tại sao lại giấu xác trong thánh giá thiêng liêng?

Điều tra mở rộng, cảnh sát rà soát tất cả những người từng có mặt trong giáo xứ năm đó. Nhiều lời đồn thổi cũ bị khơi lại. Có người khẳng định từng thấy Mai thân thiết với cha phó cũ tên là Antôn, nhưng cha này đã chuyển đi nơi khác sau khi cô mất tích ít lâu. Càng kỳ lạ hơn, những đồ vật tìm thấy trong túi vải mục lại chính là áo lễ đặc thù của cha phó Antôn năm đó.

Lần theo dấu vết, tổ điều tra tìm được nơi cha Antôn hiện sống – một tu viện hẻo lánh ở miền Trung. Ông ta đã già, tóc bạc, nhưng khi nghe nhắc đến tên Mai, toàn thân run lẩy bẩy. Ban đầu ông khăng khăng chối, nói rằng mình vô can. Nhưng khi công an đưa ra những bằng chứng: vết chỉ thêu áo lễ, chiếc nhẫn bạc khắc chữ M (món quà cha Antôn từng tặng Mai theo lời khai người dân), ông ta bật khóc nức nở.

Lời thú tội được ghi lại trong nước mắt: ông đã yêu cô gái trẻ ấy. Trong những lần Mai đến nhà thờ tập hát, ông đã không cưỡng nổi lòng mình. Mai, ngây thơ và trong sáng, chỉ xem ông như người cha tinh thần, nhưng Antôn lại ôm mối tình cấm kỵ. Một đêm sau buổi lễ, ông tìm cách bày tỏ, nhưng Mai phản ứng dữ dội, dọa sẽ tố cáo. Trong lúc giằng co, ông đã lỡ tay siết cổ cô. Khi cô gục xuống, ông hoảng loạn, sợ mất tất cả. Đêm đó, ông một mình kéo thi thể giấu sau hốc gỗ thánh giá, dùng vải áo lễ bọc lại. Những mảnh xương còn sót ông cũng nhét xuống gầm bàn thờ. Sau đó, ông chuyển xứ, mang theo bí mật đen tối suốt gần hai thập kỷ.

Nghe lời thú tội ấy, cả làng Thiên Lộc chết lặng. Người ta không dám tin, một người từng giảng dạy điều thiện, kêu gọi ăn năn, lại mang trong lòng tội ác kinh hoàng đến vậy. Gia đình Mai ngã quỵ. Mẹ cô ngất lịm, người cha tóc bạc nắm chặt tấm di ảnh con gái, gào lên: “Mai ơi, suốt 18 năm qua, cha mẹ cứ chờ con trở về… Ai ngờ con nằm ngay đây, ngay trong thánh đường.”

Cảnh sát đưa cha Antôn về quy án. Ngôi nhà thờ cổ bị phong tỏa để khai quật kỹ càng. Người dân gom góp dựng lại cây thánh giá mới, nhưng ký ức về cái cũ sẽ mãi ám ảnh cả vùng.

Sau tang lễ muộn màng cho Mai, một người hàng xóm thở dài: “Nếu không có con chó nghiệp vụ cào cắn hôm ấy, chắc sự thật còn bị chôn vùi mãi mãi.”

Đêm xuống, chuông nhà thờ lại vang, nhưng nay mang âm hưởng khác. Không chỉ là tiếng gọi cầu nguyện, mà còn là tiếng nhắc nhớ: đừng bao giờ để tội ác đội lốt đức tin.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!