Bố ạ, dì ghẻ chẳng cho con ăn sáng, cứ thế mà bụng đói mà đi học, cái hôm con trượt ngã trước phòng dì con vô tình nhìn thấy cảnh tượng kinhkhung lắm

 

Bố ạ, hôm con trượt ngã trước phòng dì, con vốn chỉ định đứng dậy rồi lẻn vào lớp, nhưng qua khe cửa con vô tình nhìn thấy cảnh khiến tim con như tắc nghẹn. Dì đứng giữa phòng khách, hai tay bấu chặt vào mép bàn, mắt đỏ hoe. Trên bàn là đống thư và những tờ sao kê ngân hàng. Dì ôm mặt khóc rồi thì thầm một mình:

“Bao năm vất vả… mà vẫn chỉ có mình nó. Ông ấy hứa sẽ để lại, hứa sẽ không để mẹ con nó khổ… mà giờ lại là nhà cho thằng con của bà ấy. Làm sao mẹ chịu được? Mẹ nuôi con lớn khôn rồi, mẹ cần chút an toàn cho cuộc đời mình chứ?”

Con đứng lặng. Lời nói của dì như mũi dao cắm thẳng vào tim con. Hóa ra dì cay nghiệt với con không phải vì con nghịch ngợm, không phải vì con “không xứng” như dì vẫn rêu rao trước mặt mọi người. Dì sợ — sợ không có chỗ dựa, sợ những lời hứa trước kia bị lấn át, sợ tương lai mình sẽ không có gì khi bố con già yếu. Dì thấy con là mối đe dọa cho “an toàn” của cuộc đời dì.

Rồi dì nói tiếp, giọng khàn khàn như người bị ai bóp cổ:
“Người ta nói ông sẽ chu cấp cho con nó nhất, để lại nhà cho con nó. Mẹ đã hy sinh nhiều, giờ mẹ muốn chút đảm bảo cho con và bản thân. Nếu ai cũng tới xin thì mẹ biết sống sao?”

Con nghe mà nước mắt chảy dài. Tất cả những lần dì mỉa mai, tước đồ ăn, bắt con đứng mãi, những đêm dì mở cửa nhà tắm kiểm tra — bây giờ có một khuôn mẫu: đó là nỗi sợ và tham vọng, được nguỵ trang bằng sự khắt khe. Dì không đơn thuần là “độc ác” vô cớ — dì hoá ra là người bị đẩy vào thế phải lựa chọn giữa bản thân và lòng thương, và người chịu tổn thương lại chính là con và em con.

Con thấy mình vừa giận vừa thương. Giận vì con và em đang bị trả giá cho nỗi lo của người lớn; thương vì biết dì cũng đang sợ hãi mất mát. Nhưng dù lý do có là gì, bố ơi — con và em không đáng bị hành hạ, bị cô lập để người lớn giành giật miếng an toàn cho mình.

Con không muốn câu chuyện chỉ là hiểu lầm rồi mọi thứ lại tiếp diễn. Con viết để bố biết sự thật: dì đối xử tệ bạc với con không chỉ là chuyện kỷ luật hay nghiêm khắc — đó là hệ quả của một chuỗi lo toan, sợ hãi và cả toan tính mà con không thể gánh nổi.

 

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!