Ngôi biệt thự rộng lớn nằm ven ngoại ô thành phố vốn nổi tiếng vì sự sang trọng và kín cổng cao tường. Ông Hùng – một tỷ phú trong giới bất động sản – từ lâu đã nổi tiếng là người nghiêm khắc, kỷ luật và đề cao hình ảnh gia đình. Với ông, mọi chuyện trong nhà phải gọn ghẽ, không để điều tiếng lọt ra ngoài.
Sáng hôm đó, ông vô tình trở về nhà sớm hơn thường lệ. Ông vốn định đi công tác nhưng chuyến bay hoãn. Khi bước vào cánh cổng sắt to nặng, ông thấy không khí trong biệt thự khác lạ: tĩnh lặng hơn thường ngày, nhưng lại thấp thoáng tiếng cười trẻ con xen lẫn âm thanh thì thầm từ phòng khách phụ.
Ông bước chậm rãi, không muốn gây tiếng động. Càng lại gần, ông càng ngạc nhiên khi phát hiện ra hình ảnh mà ông chưa từng nghĩ đến: cô giúp việc – chị Mai – đang bế con trai ông mới tròn 18 tháng tuổi, cho bú sữa từ chính bầu ngực của mình. Đứa bé ôm chặt lấy chị, miệng chúm chím, còn chị Mai thì ánh mắt vừa dịu dàng vừa thoáng chút bối rối.
Trong giây phút đó, ông Hùng đứng chết lặng. Ông không tin nổi mắt mình. Một loạt câu hỏi hiện lên: “Tại sao lại như vậy? Nó có ý nghĩa gì? Đứa nhỏ của mình đã thiếu thốn điều gì mà phải nhận sữa từ một người giúp việc?”
Ông khẽ hắng giọng. Cảnh tượng khiến chị Mai giật mình. Chị vội ôm bé ra, luống cuống giải thích, khuôn mặt đỏ bừng: