“CҺú cҺó Ьất пgờ lao vào пҺà sư – Cuộc ƌιḕu tra vạcҺ mặt kẻ ƌộι lṓt tu ҺàпҺ kҺιếп cả пước cҺấп ƌộпg…”

“Chú chó bất ngờ lao vào nhà sư – Cuộc điều tra vạch mặt kẻ đội lốt tu hành khiến cả nước chấn động…”

Ngôi chùa cổ nằm ven rừng tre ở ngoại ô thị trấn Bình Khê vốn quanh năm thanh tịnh. Tiếng chuông chùa mỗi sớm vọng xa, khói hương nghi ngút, ai đi qua cũng cúi đầu thành kính. Người dân nơi đây tin tưởng tuyệt đối vào vị trụ trì mới về nhận chức hai năm nay – thầy Huệ Tâm – người ăn nói điềm đạm, gương mặt từ bi, thường xuyên giảng pháp cho Phật tử bốn phương.

Thế nhưng, một buổi chiều tháng Bảy oi ả, khi nắng còn vương trên mái ngói rêu phong, một sự việc kỳ lạ xảy ra khiến cả ngôi chùa xôn xao.

Một chú chó hoang màu vàng đất, vốn hay quanh quẩn ở chợ huyện, bất ngờ lao thẳng vào sân chùa. Nó gầm gừ, dựng lông, rồi sủa dữ dội khi thấy thầy Huệ Tâm đang bước ra từ chính điện. Người dân chứng kiến đều sững sờ: con chó ấy trước giờ hiền lành, chưa từng tấn công ai, vậy mà hôm nay lại như phát điên, chỉ nhắm thẳng vào nhà sư.

Thầy Huệ Tâm thoáng lúng túng, khuôn mặt biến sắc. Ông vội lùi lại, tay vung mạnh cây gậy gỗ, hét lên khản đặc. Những người có mặt chạy đến giữ chó lại, nhưng trong khoảnh khắc ấy, ai cũng thấy trong mắt thầy ánh lên sự sợ hãi khác thường – không giống dáng vẻ điềm tĩnh mọi khi.

Câu chuyện nhanh chóng lan khắp làng. Người thì cho rằng chó có linh cảm, kẻ thì nói chắc thầy bị “vong theo”. Nhưng không ai ngờ, chính sự việc nhỏ nhoi ấy lại mở ra một cuộc điều tra chấn động, vạch trần sự thật khủng khiếp ẩn giấu sau chiếc áo nâu sồng.


Ban đầu, dân làng chỉ xì xào. Nhưng rồi, những dấu hiệu bất thường dần xuất hiện. Một sư cô trong chùa kể lại: nhiều đêm khuya, bà thấy thầy Huệ Tâm lén rời khỏi tịnh thất, đi đâu đó đến tận gần sáng mới về. Một vài Phật tử còn nghe tiếng động lạ từ căn phòng khóa kín phía sau chính điện – nơi thầy cấm tiệt không cho ai vào.

Sự hoài nghi lớn dần khi một thanh niên trong làng mất tích bí ẩn sau khi được thầy Huệ Tâm gọi đến “giúp việc” trong chùa. Gia đình tìm khắp nơi không thấy, báo công an nhưng không có manh mối. Lúc ấy, sự việc con chó lao vào sư lại bị người ta nhắc lại, coi như điềm báo chẳng lành.

Công an huyện bắt đầu để ý. Họ âm thầm theo dõi, ghi nhận từng hành động bất thường của vị trụ trì.


Một đêm mưa gió, khi tất cả đã chìm trong tĩnh mịch, tổ trinh sát bí mật bám theo thầy Huệ Tâm rời chùa. Họ phát hiện ông không đi tụng kinh hay thăm Phật tử như từng nói, mà lặng lẽ đến một căn nhà hoang ở ven rừng. Trong ánh đèn pin lờ mờ, cảnh tượng hiện ra khiến ai cũng rùng mình: thầy Huệ Tâm thay áo nâu sồng, khoác lên người bộ quần áo dân dã, ngồi cùng một nhóm người lạ mặt đang đếm tiền và trao đổi các gói bột trắng khả nghi.

Rõ ràng, “nhà sư” này không phải kẻ tu hành chân chính, mà là một tên tội phạm đội lốt.

Công an lập tức lên kế hoạch. Sau nhiều ngày theo dõi, họ quyết định ập vào khám xét căn phòng khóa kín phía sau chính điện. Khi cánh cửa bật mở, cả tổ công tác chết lặng: bên trong chất đầy hàng cấm, tiền bạc và nhiều giấy tờ giả. Đặc biệt, trong một góc phòng, họ tìm thấy chiếc điện thoại của cậu thanh niên mất tích – trên màn hình vẫn còn những tin nhắn cuối cùng gửi cho mẹ trước lúc biến mất.

Thầy Huệ Tâm bị bắt ngay trong đêm, trước sự bàng hoàng của hàng trăm Phật tử.


Tại cơ quan điều tra, hắn lộ nguyên hình là Nguyễn Văn Khải, từng có tiền án về buôn bán ma túy, trốn truy nã nhiều năm. Để che giấu thân phận, hắn cạo đầu, khoác áo nhà sư, trà trộn vào giới Phật giáo, lợi dụng niềm tin của người dân để xây dựng vỏ bọc hoàn hảo.

Hai năm trời, Khải vừa tổ chức những buổi giảng pháp giả dối, vừa lén lút vận chuyển, giao dịch hàng cấm. Sự biến mất của chàng trai trong làng chính là do hắn phát hiện cậu nghi ngờ, nên ra tay bịt miệng.

Nghe những lời khai ấy, điều tra viên dẫu từng trải cũng lạnh sống lưng. Hắn không chỉ phạm tội, mà còn báng bổ niềm tin tôn giáo, lợi dụng sự ngây thơ và lòng thành kính của hàng ngàn Phật tử để che giấu tội ác.


Ngày phiên tòa diễn ra, người dân khắp nơi kéo đến chật kín. Nhiều người từng kính cẩn cúi đầu trước hắn, giờ chỉ còn lại sự phẫn nộ và cay đắng. Một bà cụ run run nói:
– Hóa ra bấy lâu nay, chúng tôi quỳ lạy quỷ dữ chứ không phải người tu hành.

Bản án tử hình được tuyên, như hồi chuông cảnh tỉnh.


Câu chuyện về “nhà sư giả” khiến cả nước rúng động. Nó không chỉ là một vụ án hình sự, mà còn là bài học sâu sắc: niềm tin mù quáng có thể trở thành mảnh đất màu mỡ cho cái ác ẩn náu. Người ta hiểu rằng, áo nâu sồng không phải lúc nào cũng tượng trưng cho sự từ bi, mà đôi khi chỉ là lớp vỏ ngụy trang cho những tâm hồn đen tối.

Sau vụ án, chùa Bình Khê được giao lại cho vị trụ trì mới. Người dân dần trở lại thắp hương, nhưng mỗi khi tiếng chuông chùa vang lên, họ vẫn nhớ đến ngày chú chó hoang lao vào sân, như muốn vạch trần bộ mặt thật của kẻ đội lốt tu hành.

Và họ thì thầm với nhau rằng: “Đôi khi, loài vật còn nhìn thấu bản chất con người hơn cả chúng ta.”

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!