Ca Mổ KιпҺ Hoàпg Ở Hưпg Yȇп: TҺι TҺể KҺȏпg Còп Nguүȇп Vẹп, NgҺι Vấп Buȏп Báп Nộι Tạпg!

Ca Mổ KιпҺ Hoàпg Ở Hưпg Yȇп: TҺι TҺể KҺȏпg Còп Nguүȇп Vẹп, NgҺι Vấп B.uȏ.п Báп N.ộι T.ạпg!

Trời Hưng Yên cuối thu lạnh buốt, sương mù giăng kín con đường dẫn vào bệnh viện huyện. Bên ngoài phòng pháp y, một nhóm người thân đang gào khóc, kêu trời.
Giữa họ, người phụ nữ trẻ khuôn mặt thất thần, run rẩy cầm chặt tờ giấy báo tử của chồng. Nhưng điều khiến tất cả chết lặng không phải cái chết – mà là thi thể của anh khi đưa về không còn nguyên vẹn.

Những vết khâu thô bạo chạy dọc ngực, bụng, hai bên sườn. Một bên mắt anh lõm sâu, ổ bụng xẹp lép, bàn tay co quắp lại như đang níu giữ một bí mật kinh hoàng.
Người ta bắt đầu xì xào: “Hay là… họ mổ lấy nội tạng rồi?”
Và từ đó, một vụ việc rúng động cả tỉnh Hưng Yên bắt đầu được phanh phui.

Anh Nam, 36 tuổi, là công nhân xây dựng ở Hưng Yên. Anh hiền lành, chịu khó, sống cùng vợ – chị Thảo, và một cô con gái nhỏ bốn tuổi. Cuộc sống tuy nghèo nhưng ấm áp.

Cách đây một tháng, Nam bị đau bụng dữ dội khi đang làm việc. Anh được đồng nghiệp đưa vào bệnh viện huyện trong tình trạng sốt cao, đau quặn vùng bụng dưới. Bác sĩ chẩn đoán viêm ruột thừa cấp, chỉ định phẫu thuật gấp.

Ca mổ diễn ra vào chiều muộn, vợ anh được yêu cầu ký giấy đồng ý. Thảo bần thần, nước mắt chảy dài, cầu trời mọi chuyện suôn sẻ.

Thế nhưng chỉ hai tiếng sau, bác sĩ bước ra, mặt lạnh tanh:
– “Chúng tôi rất tiếc, bệnh nhân không qua khỏi. Tim ngừng đập trong lúc phẫu thuật.”

Thảo ngất ngay tại chỗ. Nhưng cơn ác mộng chỉ mới bắt đầu.

Sáng hôm sau, bệnh viện bàn giao thi thể cho gia đình để lo hậu sự. Khi khâm liệm, người thân phát hiện điều lạ: thi thể anh Nam không còn nguyên vẹn, bụng bị mổ xẻ nhiều vị trí, ngực có vết khâu dài đến tận cổ, hai bên hông sưng tím, và đôi mắt bị lõm sâu như bị rút bỏ nhãn cầu.

Người cha già nhìn con trai nằm bất động, run rẩy hét lên:
– “Đây không phải mổ ruột thừa! Họ làm gì con tôi vậy?”

Gia đình lập tức yêu cầu bệnh viện giải thích, nhưng câu trả lời chỉ là:
– “Do quá trình cấp cứu phải mở rộng để tìm nguyên nhân xuất huyết, chúng tôi làm đúng quy trình.”

Thế nhưng, vì sao cần mở cả ngực và hốc mắt trong một ca ruột thừa đơn giản?

Không chấp nhận lời giải thích mơ hồ, Thảo mang thi thể chồng đến cơ quan pháp y tỉnh yêu cầu khám nghiệm lại. Bản kết luận khiến ai đọc cũng rùng mình:
Một số nội tạng trong cơ thể bị thiếu – gan, thận trái, và một phần giác mạc.

Tin lan nhanh khắp Hưng Yên. Báo chí địa phương vào cuộc. Bệnh viện vội vàng tổ chức họp báo, khẳng định “bệnh nhân tử vong do biến chứng phẫu thuật, không có chuyện lấy nội tạng.”

Nhưng lời khai của hai y tá tham gia ca mổ lại không trùng khớp. Một người thậm chí bật khóc:
– “Em chỉ làm theo lệnh bác sĩ trưởng kíp mổ… Em không dám nói thêm.”

Công an tỉnh Hưng Yên phối hợp Bộ Y tế lập chuyên án điều tra. Họ âm thầm theo dõi bác sĩ trưởng kíp mổ – ông Lâm, 45 tuổi, từng làm ở nhiều bệnh viện lớn.

Dữ liệu từ điện thoại và tài khoản ngân hàng của ông Lâm hé lộ những giao dịch mờ ám với một đường dây “nghiên cứu y khoa” đặt tại Hà Nội. Thực chất, đó là ổ buôn bán nội tạng trá hình, chuyên thu gom mô, giác mạc và tạng từ bệnh nhân tử vong – hoặc “được cho là tử vong.”

Một tin nhắn được khôi phục khiến điều tra viên lạnh gáy:

“Mẫu gan, thận, giác mạc đã lấy xong. Giao hàng trong 24h. Có người nhà ký xác nhận rồi.”

Người ký xác nhận… chính là chữ ký giả của Thảo trên tờ giấy cho phép “hiến mô tạng sau phẫu thuật thất bại”.

Cuộc điều tra kéo dài hơn một tháng. Cảnh sát phát hiện một đường dây buôn bán nội tạng xuyên tỉnh, có sự tham gia của nhiều nhân viên y tế.
Người bệnh nghèo, những ca tử vong đột ngột, hoặc gia đình ít hiểu biết – đều trở thành “nguồn hàng” béo bở.

Nội tạng được lấy trong đêm, bảo quản và chuyển lên Hà Nội tiêu thụ dưới danh nghĩa nghiên cứu khoa học. Mỗi ca, các đối tượng thu về hàng trăm triệu đồng.

Vụ việc của anh Nam chỉ là một trong nhiều trường hợp bị “làm sạch hồ sơ”. Nhưng lần này, họ không ngờ gặp phải người vợ kiên quyết đến cùng.

Khi đủ chứng cứ, công an ập vào bệnh viện huyện, bắt giữ bác sĩ Lâm cùng hai trợ lý. Tại hiện trường, cơ quan điều tra thu được hộp đựng nội tạng người đang chờ chuyển đi, cùng hàng chục hồ sơ bệnh án giả.

Tùng – một nhân viên hậu cần, khai trong nước mắt:
– “Bọn em sợ lắm… Họ bảo là nghiên cứu y khoa, nhưng thật ra là bán cho trung tâm cấy ghép lậu. Ai nói ra là bị đuổi việc…”

Bác sĩ Lâm im lặng, chỉ cúi đầu. Sau đó, ông ta thừa nhận đã “lấy nội tạng” của bệnh nhân Nam vì “được chỉ đạo từ trên.”

Tin tức lan truyền khắp nơi. Người dân Hưng Yên vừa phẫn nộ, vừa rùng mình. Một bệnh viện – nơi cứu người – lại trở thành nơi mổ cướp mạng sống.

Ngày đưa tang chồng, chị Thảo không khóc được nữa. Nước mắt đã khô cạn. Trong tay chị là tấm hình cưới – đôi mắt người đàn ông hiền hậu nhìn chị như còn muốn nói điều gì.

Cô con gái nhỏ nắm chặt tay mẹ hỏi:
– “Mẹ ơi, sao bố con ngủ mãi mà không dậy?”
Chị nghẹn giọng:
– “Bố đang ngủ ở nơi sạch sẽ, con à. Ở đó, người ta không làm bố đau nữa…”

Người ta nói thời gian sẽ chữa lành, nhưng với chị Thảo – nỗi đau ấy hóa thành vết sẹo không bao giờ lành.

Vụ án “Ca mổ kinh hoàng ở Hưng Yên” trở thành đề tài nóng trên toàn quốc.
Tòa tuyên án tù chung thân cho bác sĩ Lâm và nhiều đồng phạm khác. Một phần đường dây buôn bán nội tạng xuyên biên giới bị triệt phá.

Nhưng mạng người đã mất thì không thể lấy lại.

Bộ Y tế sau đó ra chỉ thị siết chặt quy trình phẫu thuật, giám sát nghiêm việc hiến mô tạng. Câu chuyện của anh Nam được nhắc lại trong các buổi học y đức – như một bài học rúng động về lòng tham và sự vô nhân tính.

Câu chuyện khiến hàng triệu người Việt rơi nước mắt. Không chỉ vì nỗi đau của một gia đình, mà còn vì sự thật trần trụi:

Khi đồng tiền lấn át lương tâm, y đức có thể bị bán rẻ, và “phòng mổ” – nơi cứu người – có thể hóa thành nơi tước đoạt sinh mạng.

Nhưng giữa bóng tối ấy vẫn le lói niềm tin – niềm tin vào những con người dám lên tiếng, dám đòi lại công bằng cho người đã khuất.

Người ta vẫn gọi vụ việc này bằng một cái tên khác:
“Ca mổ làm thức tỉnh lương tâm ngành y.”

LƯU Ý : Câu chuyện này hoàn toàn hư cấu, không dựa trên bất kỳ sự kiện hay cá nhân có thật. Mục tiêu: khai thác tâm lý, góc khuất xã hội để truyền tải thông điệp nhân văn, cảnh báo về những bi kịch ẩn sau cuộc sống thường ngày. Chúng tôi không ủng hộ mọi định kiến vùng miền, giới tính, tôn giáo hay tầng lớp.  Hãy đón nhận bằng sự thấu hiểu – không phải định kiến.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!