CÔ GÁI TẠO DÁNG CHỤP ẢNH CÙNG BỐ MẸ – KHI NHÌN KỸ LẠI BỨC ẢNH KHIẾN CÔ HO;ẢNG S;Ợ VÀ SỰ THẬT ĐẰNG SAU…

CÔ GÁI TẠO DÁNG CHỤP ẢNH CÙNG BỐ MẸ – KHI NHÌN KỸ LẠI BỨC ẢNH KHIẾN CÔ HO;ẢNG S;Ợ VÀ SỰ THẬT ĐẰNG SAU…

1. Mở đầu – Bức ảnh định mệnh

Buổi chiều hôm ấy, căn nhà cấp bốn của gia đình Hằng sáng lên bởi tiếng cười. Cô vừa đỗ đại học, bố mẹ muốn chụp với con một tấm ảnh để “có cái mà khoe với họ hàng”.

Máy ảnh đặt trên giá sách, chế độ hẹn giờ.

Hằng đứng giữa bố và mẹ.

3… 2… 1…

“Tách!”

Bức ảnh tưởng chừng bình thường ấy, chỉ vài phút sau, đã khiến toàn thân cô lạnh toát.

Trong khoảnh khắc bố mẹ bước ra sân nấu nướng, Hằng mở điện thoại xem ảnh. Nhưng ngay lập tức, cô sững sờ.

Trên màn hình, phía sau lưng mẹ – nơi đáng ra chỉ có bức tường bong tróc – lại thấp thoáng một khuôn mặt phụ nữ trắng bệch, đôi mắt sâu hun hút đang… nhìn thẳng vào ống kính.

Hằng buông điện thoại. Tim cô đập mạnh như muốn nổ tung.


2. Những dấu hiệu bất thường

Ba tháng gần đây, mẹ Hằng thường xuyên bị đau đầu, mất ngủ, tâm trạng thất thường. Mẹ còn bảo:

“Cứ có ai đó đi qua cửa phòng, dù đêm bố con mày ngủ ngoài phòng khách…”

Hai cha con nghĩ mẹ căng thẳng, nhưng những câu nói ấy cứ ám ảnh Hằng.

Bức ảnh hôm nay như dội thêm một gáo nước lạnh.

Tối đó, cô lén soi lại từng góc phòng. Căn nhà im lặng đến mức nghe cả tiếng kim đồng hồ chạy.

Mẹ mình… đang gặp chuyện gì? – Hằng nghĩ.


3. Mời thám tử vào cuộc

Hằng quyết định tìm đến Thượng, một thám tử tư nổi tiếng trong vùng, người từng giúp điều tra nhiều vụ việc kỳ quái.

Thượng không tin vào chuyện tâm linh, nhưng bức ảnh khiến anh nhíu mày:

“Bé gái, cái này không phải bóng, cũng không phải lỗi ánh sáng… Nhưng để kết luận thì phải xem nhà cháu trước đã.”

Ngày hôm sau, thám tử cùng Hằng đến nhà.

Gió thổi lùa qua khe cửa gỗ mục, bầu không khí ẩm lạnh như len vào da thịt. Khi Thượng dùng đèn pin rọi lên tường sau lưng mẹ – nơi “khuôn mặt” xuất hiện trong bức ảnh – anh phát hiện:

Vệt tường tróc loang lổ, có dấu bị… cạy nhẹ.

Giống như ai đó từng cố mở từ phía trong.


4. Câu chuyện bí mật của khu vực

Theo lời người dân xung quanh, mảnh đất nhà Hằng vốn từng thuộc về gia đình bà Tư – người phụ nữ sống cô độc, mất tích cách đây hơn 20 năm, không để lại dấu vết.

Khi nhà Hằng mua lại căn nhà, chỉ nghe nói bà Tư bỏ quê đi nơi khác.

Nhưng giọng bà Ba ở đầu ngõ thì run run:

“Hồi ấy, mỗi đêm người ta nghe tiếng gõ tường, tiếng khóc… mà nghĩ bà ấy bệnh tâm lý nên không ai để ý.”

Càng điều tra, Thượng càng cảm thấy có gì đó không ổn.


5. Camera giấu kín – Sự thật lộ diện

Thượng lắp một chiếc camera siêu nhỏ ở đúng góc tường phía sau lưng mẹ.
Đêm ấy, ông bà ngủ trong phòng, Hằng ngủ ở phòng ngoài.

1 giờ sáng.

Camera ghi lại:

  • Cánh cửa phòng bố mẹ từ từ… rung nhẹ.

  • Ánh đèn mờ hắt ra ngoài hành lang.

  • Một bóng người gầy gò, tóc xõa dài, chân trần, bước ra từ phía góc tường – nơi bức ảnh từng chụp được “khuôn mặt”.

Thượng xem lại đoạn video đến lần thứ ba vẫn nổi da gà:

Không phải ma.

Mà là người thật.


6. Khoang tường bí mật

Ngay sáng hôm sau, thám tử cùng Hằng phá lớp tường phía sau.

Bên trong là một khoảng trống đủ để một người thu mình: một “căn phòng xám” không cửa, không lối vào rõ ràng.

Và ở góc đó:

  • Bộ quần áo cũ nát

  • Một tấm ảnh của… bố mẹ Hằng thời trẻ

  • Và vài dòng chữ nguệch ngoạc trên tường:
    “Hắn sẽ trả giá…”

Hằng run rẩy:

“Tại sao lại có ảnh của bố mẹ con ở đây?”

Ánh mắt Thượng trở nên sắc lạnh.

“Chúng ta phải tìm hiểu chuyện xảy ra 20 năm trước.”


7. Quá khứ bị che giấu

Cuộc tìm kiếm nhân chứng đưa họ đến gặp ông Lục – người thợ xây từng làm việc cho bà Tư.

Ông kể, vào thời điểm bà Tư mất tích, bố của Hằng – khi ấy là thanh niên sửa máy bơm nước – từng làm việc gần nhà bà Tư. Hai người có quan hệ thân thiết nhưng mẹ của Hằng lại hiểu lầm.

Một đêm mưa lớn, hàng xóm nghe tiếng cãi vã trong nhà bà Tư, sau đó bà biến mất.

Không ai tố cáo, không ai điều tra. Cả xóm nghĩ bà đã bỏ đi.

Còn bố mẹ Hằng… chuyển tới căn nhà ấy sau này.


8. Tìm thấy sự thật trong nhật ký

Trong khoang tường, Thượng phát hiện một quyển sổ nhỏ. Trang giấy ố vàng, chữ viết vội vã:

“Họ muốn lấy nhà. Họ dọa giết tôi. Tôi trốn vào đây…”

“Không ai tìm tôi… Không ai nghe tôi…”

“Họ hạnh phúc ngoài kia. Còn tôi, tôi chết dần trong chính căn nhà của mình.”

Hằng đọc mà tay run bần bật.

“Không… không thể nào… Bố con không làm việc đó…”

Nhưng sự thật phơi bày không bao giờ dịu dàng.


9. Cuộc đối chất – Bố thú nhận nửa sự thật

Khi bị thám tử và con gái chất vấn, bố Hằng bật khóc:

“Bố không giết bà ấy. Nhưng bố biết bà ấy trốn trong khoang tường đó… Mẹ con ngày ấy ghen, nghĩ bố với bà Tư có gì… Bố dọa bà Tư phải rời đi, không được đến gần nhà bố nữa. Ai ngờ bà ấy sợ quá, tự nhốt mình trong đó…”

Nhưng ông không thể giải thích vì sao bà Tư chết trong im lặng mà không ai biết.

Thượng nhìn ông đầy nghi ngờ.

“Một người không thể tự nhốt mình trong phòng kín nếu không có ai đóng tường lại.”

Không khí chìm trong sự đặc quánh.


10. Lời thú tội của mẹ

Đêm đó, mẹ Hằng im lặng rất lâu.

Rồi bà nói trong tiếng nấc:

“Ngày ấy… mẹ đã đóng lại tường…”

Căn nhà như nổ tung trong tiếng gào của Hằng:

“Mẹ đã nhốt người ta đến chết? Mẹ nghĩ con sống nổi với sự thật này à?”

Mẹ quỵ xuống:

“Mẹ chỉ muốn bà ấy biến mất khỏi cuộc đời bố con… Mẹ không cố tình giết người… Mẹ chỉ nghĩ bà ấy sẽ trèo ra cửa sau…”

Mọi thứ đi quá xa.


11. Quyết định của thám tử

Thượng gọi công an.
Vụ án 20 năm trước chính thức được khơi lại.

Mẹ Hằng bị đưa đi trong đêm lạnh.

Bố Hằng ngồi thẫn thờ, đôi mắt trống rỗng.

Còn Hằng đứng trước bức tường nơi một sinh mạng đã bị vùi lấp. Những mảnh sự thật vỡ tan trong lòng cô như hàng trăm mảnh kính văng ra từ một bức ảnh tưởng chừng vô hại.


12. Kết

Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh Hằng đứng giữa sân, gió thổi phần phật, tấm ảnh hôm ấy nằm trong tay cô – bức ảnh đẹp nhất và cũng đáng sợ nhất đời cô.

Không có hồn ma.
Không có điều kỳ bí.

Chỉ có tội lỗi bị chôn vùi, nỗi ghen tuông mù quáng, và một bi kịch kéo dài đến tận hôm nay.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!