ĐAM MÊ PICKLEBALL ĐẾN MÙ QUÁNG: VỢ GIAN DÍU VỚI ĐỒNG ĐỘI – KHI CHỒNG PHÁT HIỆN, CẢ HAI LẬP KẾ HOẠCH SÁT HẠI LUÔN CHỒNG

ĐAM MÊ PICKLEBALL ĐẾN M;Ù Q;UÁNG: VỢ GIAN DÍU VỚI ĐỒNG ĐỘI – KHI CHỒNG PHÁT HIỆN, CẢ HAI LẬP KẾ HOẠCH ;SÁ;T H;Ạ;I LUÔN CHỒNG


I. MỞ ĐẦU GÂY RÚNG ĐỘNG

Rạng sáng một ngày tháng 6 oi bức, đội điều tra hình sự huyện Thạch Hạ nhận được tin báo:
Một người đàn ông được phát hiện ngã gục bên đường liên xã, toàn thân bê bết máu, nhưng vẫn thoi thóp.

Nạn nhân là anh Lâm – 38 tuổi, công nhân xưởng gỗ.

Ngay khi tỉnh lại, Lâm thì thào câu đầu tiên:

“Vợ tôi… với thằng Minh ở câu lạc bộ pickleball… tụi nó muốn giết tôi…”

Câu nói ấy mở ra một vụ án rúng động toàn huyện.


II. GIA ĐÌNH TƯỞNG NHƯ BÌNH THƯỜNG

Lâm làm công nhân, hiền lành, quanh năm chỉ biết làm rồi về nhà.
Vợ anh – Hương, 34 tuổi, da trắng, ăn mặc trẻ trung, gần đây đam mê pickleball đến cuồng nhiệt.

Ngày nào cũng vậy:
4 giờ chiều Hương rời nhà, 8 giờ tối mới trở về, mùi mồ hôi, mùi sân bãi còn vương trên người.

Ban đầu Lâm mừng vì vợ chịu khó vận động.

Nhưng vài tháng sau, cô bắt đầu:

  • Ăn diện hơn

  • Mua đồ thể thao đắt tiền

  • Tô son vào sân bóng

  • Về nhà thì cầm điện thoại nhắn tin cười một mình

Anh nghi ngờ, nhưng không nói.
Chỉ âm thầm theo dõi.


III. ĐỐI TƯỢNG MINH – NGƯỜI ĐỒNG ĐỘI BẤT THƯỜNG

Trong câu lạc bộ pickleball, Hương thường đứng cặp với Minh – 29 tuổi, là tay chơi khỏe, nổi tiếng đào hoa.

Các thành viên khác đã để ý ánh mắt hai người trao nhau.
Có hôm họ còn rút vào phòng dụng cụ cả nửa tiếng.

Người ta đồn, Lâm nghe được… nhưng cố tự trấn an.

Cho đến một tối mưa…


IV. LÂM BẮT GẶP CẢ HAI TẠI SÂN BỎ HOANG

6 giờ tối, Lâm đi ngang qua sân cũ của câu lạc bộ – nơi đang sửa chữa.

Ánh đèn từ phòng thay đồ hắt ra, lấp ló hai bóng người.

Lâm nép vào nhìn.

Hương đang ngồi trên đùi Minh, tay Minh vòng siết eo cô, miệng không ngừng thì thầm.

Hương bật cười nhẹ:
“Chỉ cần dứt thằng Lâm, em sẽ ở với anh luôn.”

Minh cười:
“Yên tâm. Chuyện đó… để anh lo.”

Lâm như bị ai tạt nước sôi vào mặt.


V. LÂM BỊ THEO DÕI – TỪ BỊ PHẢN BỘI ĐẾN TRỞ THÀNH MỤC TIÊU

Từ đêm đó, anh thấy nhiều điều lạ:

  • Xe máy bị ai đó lén tháo ốc

  • Chuồng gà bị đốt giữa đêm

  • Nhà thường bị ném đá vào cửa sổ

Một lần, anh phát hiện phanh xe bị cắt gần đứt.

Anh bắt đầu ghi âm, chụp ảnh, thu thập các dấu hiệu.

Nhưng anh không ngờ mình đã hành động muộn.


VI. ÂM MƯU ĐƯỢC ĐẶT TÊN: “TÉ NGÃ GIỮA ĐÊM”

Hương và Minh biết Lâm đã nghi ngờ.
Chúng bàn nhau tại quán nước, được camera an ninh ghi lại.

Minh nói:
“Nó mà báo công an là xong cả. Phải xử trước khi nó xử mình.”

Hương:
“Anh lo được không? Em sợ…”

Minh nhếch môi:
“Chỉ là tai nạn xe máy thôi. Đêm khuya, đường vắng… không ai biết.”

Kế hoạch được chuẩn bị trong 3 ngày.


VII. ĐÊM TRUY SÁT

Đêm hôm xảy ra vụ việc, Lâm tan ca muộn.

Đoạn đường liên xã chỉ có ánh trăng hắt xuống, hai bên toàn bụi rậm.

Lâm chạy xe đến khúc cua thì đột nhiên:

Hai bóng người từ bụi nhảy ra.

Một trong hai – dáng cao to – cầm gậy đánh mạnh vào đầu xe, khiến Lâm ngã xuống.

Lâm vừa ngẩng mặt lên thì nhận ra đôi mắt quen thuộc.

“Minh…? Còn người kia… là… Hương?”

Không một lời giải thích.

Minh giáng một cú mạnh vào gáy anh.

Tất cả chìm vào bóng tối.


VIII. MAY MẮN SỐNG SÓT VÀ LỜI THÌ THẦM TỐ CÁO

Không biết bao lâu sau, một người chạy xe ngang phát hiện Lâm nằm bất động nên gọi cấp cứu.

Khi mở mắt, anh chỉ kịp nói một câu khiến cả bệnh viện sững người:

“Vợ… với Minh… đánh tôi…”

Đội điều tra ngay lập tức vào cuộc.


IX. LỜI KHAI NỨC NỞ – SỰ THẬT BỊ LỘ

Công an thu được:

  • Camera ghi cảnh Hương và Minh bàn mưu tại quán nước

  • Tin nhắn trong điện thoại giữa hai người

  • Hình ảnh từ sân bỏ hoang hôm Lâm bắt gặp

  • Dấu giày tại hiện trường trùng khớp với giày của Minh

Bị triệu tập, Hương run rẩy, cố chối.

Nhưng khi điều tra viên đưa ra đoạn ghi âm Minh nói “phải xử nó trước”, cô đổ sập xuống, khóc nấc:

“Anh ấy… anh ấy bảo nếu không làm theo, anh ấy sẽ tung ảnh… tôi với anh ấy lên mạng. Tôi sợ… Tôi ngu ngốc…”

Minh bị bắt ngay trong đêm.

Hắn gào lên điên dại:

“Con đàn bà phản tôi! Tôi làm vì nó!”


X. KẾT CỤC

Vụ án khép lại với hình phạt nghiêm khắc:

  • Minh bị tuyên mức án nặng vì hành vi cố ý giết người có tổ chức

  • Hương lãnh án nhẹ hơn, nhưng phải bồi thường, chịu trách nhiệm hình sự

  • Lâm may mắn sống sót nhưng bị chấn thương cổ vĩnh viễn

Ngày ra tòa, Lâm nhìn Hương – người từng là vợ anh – khuôn mặt phấn son nhạt nhòa, tay run lên níu chiếc áo tù nhân.

Anh chỉ nói một câu:

“Không ai giết anh đau bằng em cả.”

Bản án đọc lên, Hương ngã quỵ.


XI. HẬU VỤ ÁN – NHỮNG VẾT SẸO KHÔNG BAO GIỜ LÀNH

Sau biến cố, Lâm chuyển về sống cùng mẹ già ở xã bên.
Anh từ bỏ sự mềm mỏng, học cách đề phòng, và không còn tin vào những lời “đam mê thể thao” của Hương năm nào.

Câu lạc bộ pickleball cũng tan rã.

Dư luận gọi đó là vụ án:

“Ngoại tình từ sân bóng – kết thúc bằng máu đổ ngoài đường”

Và mãi đến giờ, không ai hiểu vì sao chỉ vì đam mê và dục vọng, Hương lại để Minh kéo mình vào con đường tội ác đến vậy.

Nhưng điều chắc chắn là:

Một khi đã phản bội, mọi giới hạn đạo đức đều có thể sụp đổ.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!