CÔ BÉ ĂN XIN NHẶT ĐƯỢC CHIẾC VÍ CÓ 100 TRIỆU CỦA MỘT DOANH NHÂN, LIỀN TRẢ LẠI VÀ NHẬN CÁI KẾT…

CÔ BÉ Ă;N X;IN NHẶT ĐƯỢC CHIẾC VÍ CÓ 100 T;R;IỆU CỦA MỘT DOANH NHÂN, LIỀN TRẢ LẠI VÀ NHẬN CÁI KẾT…

Buổi sáng hôm đó, phố đông hơn thường lệ. Người ta vội vàng, bước chân đè lên nhau, ánh mắt chỉ nhìn thẳng về phía trước. Giữa dòng người ấy, cô bé ngồi nép sát bậc thềm ngân hàng, trước mặt là chiếc lon móp méo, bên trong lẻ tẻ vài tờ tiền nhàu nát.

Em gầy. Gầy đến mức cái áo cũ rộng thùng thình vẫn không che nổi xương vai nhô ra. Mái tóc khô, rối, da ngăm vì nắng, vì bụi, vì những ngày lang thang không biết bữa sau sẽ ăn gì.

Em không xin nhiều.
Chỉ ngồi đó.
Ai cho thì nhận. Ai đi qua thì thôi.

1. Chiếc ví nằm dưới chân người nghèo nhất

Gần trưa, khi nắng hắt xuống mặt đường trắng lóa, một người đàn ông trung niên bước vội ra từ ngân hàng. Ông nghe điện thoại, vừa đi vừa nói, giọng gấp gáp. Khi cánh cửa kính khép lại, một vật nhỏ rơi xuống mà ông không hay biết.

Cô bé nhìn thấy.

Một chiếc ví da đen, dày.

Em không biết đó là ví hàng hiệu. Không biết giá trị của nó là bao nhiêu. Chỉ biết… nó rất nặng.

Em cúi xuống, nhặt lên.

Bàn tay em run nhẹ.

Bên trong, ngoài giấy tờ, là những xấp tiền được buộc gọn gàng. Em không đếm. Em không biết con số chính xác. Nhưng chỉ cần nhìn, em cũng hiểu: số tiền này đủ để em không phải ăn xin rất lâu.

Em ngồi yên rất lâu.

Chiếc lon trước mặt trống trơn. Bụng em réo lên từng hồi. Buổi sáng em chưa ăn gì.

Em nhìn chiếc ví.
Rồi nhìn dòng người.
Rồi nhìn đôi bàn tay mình — đen, nhỏ, chai sần.

2. Sự giằng co không ai thấy

Không ai để ý đến một đứa ăn xin đang cúi đầu.

Không ai biết trong khoảnh khắc đó, em đã nghĩ đến điều gì.

Một bữa cơm no.
Một đôi dép mới.
Một mái nhà không dột.

Chỉ cần mang chiếc ví này đi.

Không ai biết.
Không ai tìm.

Nhưng rồi, em mở ví thêm lần nữa. Ánh mắt dừng lại ở tấm ảnh nhỏ trong ngăn phụ — một gia đình. Một người đàn ông. Một người phụ nữ. Và một cậu bé đang cười.

Em khép ví lại.

Rất chặt.

3. Cái trả giá tưởng như ngu ngốc

Em đứng dậy. Chạy theo hướng người đàn ông vừa đi.

Chạy loạng choạng. Dép tuột quai. Em vẫn chạy.

– “Chú ơi… chú ơi…”

Giọng em lạc đi giữa tiếng xe, tiếng người.

Người đàn ông quay lại, cau mày vì bị gọi.

– “Gì vậy?”

Em đưa chiếc ví ra bằng hai tay.

– “Chú… chú làm rơi.”

Người đàn ông sững lại. Mở ví. Mặt ông tái đi trong tích tắc, rồi thở phào như vừa thoát khỏi một tai họa lớn.

– “Trời đất…”

Ông nhìn cô bé rất lâu.

– “Trong này có hơn một trăm triệu.”
Giọng ông trầm xuống.
– “Sao cháu không giữ?”

Cô bé lắc đầu.

– “Không phải của cháu.”

Chỉ bốn chữ. Rất nhẹ.

4. Sự thử thách âm thầm

Người đàn ông rút ra một xấp tiền.

– “Chú cho cháu ít, coi như cảm ơn.”

Cô bé lùi lại một bước.
Lắc đầu.

– “Cháu không lấy.”

Ông ngạc nhiên.

– “Sao không? Cháu đang cần mà.”

Cô bé cúi đầu.

– “Cháu nghèo… nhưng không phải đồ của mình thì không lấy.”

Người đàn ông im lặng.

Ông nhìn đôi chân trần, nhìn chiếc áo rách, nhìn ánh mắt vừa cứng cỏi vừa mong manh trước mặt mình.

Ông gấp ví lại. Không nói thêm gì.

Chỉ hỏi một câu:

– “Cháu tên gì?”

– “Cháu… không có tên.”

5. Đòn kết – cái kết không nằm trong chiếc ví

Chiều hôm đó, cô bé quay lại bậc thềm cũ.

Chiếc lon vẫn trống.

Không ai biết câu chuyện vừa xảy ra.

Nhưng vài ngày sau, một người phụ nữ tìm đến. Ăn mặc giản dị, ánh mắt hiền.

– “Cô tìm con.”

Cô bé sợ hãi. Định bỏ chạy.

Người phụ nữ quỳ xuống ngang tầm mắt em.

– “Chú hôm trước… là chồng cô.”

Bà nắm tay em. Rất chặt.

Không phải để kéo đi.
Mà như sợ… em biến mất.


Vài năm sau, trong một lớp học nhỏ ở ngoại ô thành phố, có một cô bé luôn ngồi bàn đầu. Áo sạch. Tóc buộc gọn. Ánh mắt sáng.

Cô bé ấy vẫn nhớ rất rõ một buổi trưa nắng gắt.
Một chiếc ví nặng trĩu.
Và một quyết định khiến em vẫn nghèo trong khoảnh khắc đó…

Nhưng giàu cả phần đời còn lại.

Có những thứ,
nếu cầm lấy, ta sẽ no một bữa.

Nhưng nếu buông ra,
ta sẽ được một tương lai.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!