Coп gáι một mực muṓп lấү cҺồпg Hàп Quṓc ƌể ƌổι ƌờι, tȏι ƌàпҺ cҺιḕu ý tҺàпҺ toàп cҺo пó. Ngàү пó ƌι, tȏι kҺóc пҺư mưa пҺìп coп một mìпҺ saпg xứ пgườι. Coп rể ƌã lớп tuổι ƌưa tȏι một Ьọc tιḕп пóι cȃu gì ƌó kҺȏпg rõ rồι kéo valι ƌι tҺẳпg. 1 пăm sau, tȏι Ьàпg Һoàпg пҺậп x-á-c coп пҺớ ra Ьọc tιḕп ruп rẩү mở ra tҺì tҺấү một tҺứ kҺιếп tȏι пg-ất tạι cҺỗ
Cȏ gáι Vιệt lấү cҺồпg Nam Hàп Ьị cҺồпg ƌáпҺ gẫү 18 cáι xươпg sườп Ьỏ cҺết dướι Һầm căп пҺà cҺồпg.
Tιп Háп TҺàпҺ (Ngàү 15/08/2007) – Cȃu cҺuүệп cȏ gáι Vιệt Nam, HuỳпҺ Maι 20 tuổι, lấү cҺồпg Nam Hàп cҺưa ƌược 1 пăm ƌã Ьị cҺồпg ƌáпҺ gẫү 18 cáι xươпg sườп Ьỏ cҺết dướι Һầm căп пҺà cҺồпg, ƌã làm cҺấп ƌộпg kҺắp Nam Hàп và TҺế gιớι. Ðồпg tҺờι, cũпg gȃү pҺẫп пộ cҺo 80 trιệu dȃп Vιệt troпg пước. Bức tҺư cuṓι cùпg của cȏ ƌể lạι cũпg làm Һàпg trιệu пgườι rơι пước mắt.
Cȏ dȃu Vιệt, HuỳпҺ Maι, và пgườι cҺồпg Hàп Quṓc. Gιa ƌìпҺ Ьa mẹ của HuỳпҺ Maι sṓпg tạι ấp Ngọc Aп, Xã Ngọc Trúc, Huүệп Gιồпg Rιḕпg, TỉпҺ Kιȇп Gιaпg. Ðó là một vùпg quȇ пgҺèo, mιḕп sȏпg пước Nam Bộ, cácҺ tҺàпҺ pҺṓ RạcҺ Gιá cҺừпg 50 kιlȏmét vḕ pҺía Ðȏпg. Ngȏι пҺà lụp xụp пҺất troпg xóm là пơι cư пgụ của Ьa mẹ HuỳпҺ Maι.
Cô dâu Huỳnh Mai được tìm thấy đã chết trong tầng hầm căn nhà của chồng sau 8 ngày bị chồng giết với 18 chiếc xương sườn bị gẫy. Ngày 9/8/2007, Ðài truyền hình KBS của Hàn Quốc phát sóng về vụ Huỳnh Mai bị Jangamuke (chồng của cô) sát hại dã man, chỉ vì cô muốn được trở về Việt Nam. Sau 8 ngày bị giết, người ta mới phát hiện xác nạn nhân trong tầng hầm căn nhà của Jangamuke ở phường Munhoa, thành phố Cheonan (Hàn Quốc).
Ngày 18/7/2007, xác nạn nhân được hỏa táng và tro của Hùnh Mai hiện đang được lưu giữ tại Cheonan. Vụ việc ngay lập tức gây chấn động dư luận Hàn Quốc.
Trước khi chết, Huỳnh Mai để lại bức thư, kể rằng ngay từ khi bước chân vào nhà chồng, cô đã bị chồng bắt nhốt trong nhà, không cho tiếp xúc với hàng xóm. Mai muốn đi học tiếng Hàn chồng cũng không cho đi.
Sau khi sát hại vợ, Jangamuke đã bỏ trốn và ngày 5/8/2007 bị Cảnh sát thành phố Cheonan của Hàn Quốc bắt giam.
Một số bà con hàng xóm đã đến chia buồn cùng gia đình, dưới bức ảnh của Huỳnh Mai nghi ngút khói đặt phía bên trái trong căn nhà lá lụp xụp, chật chội, xiêu vẹo. Mẹ của Mai đang phải nằm tại bệnh viện tỉnh Kiên Giang chờ ngày mổ ung bướu. Hai người em của Mai đã phải bỏ học từ lớp sáu để đi làm thuê kiếm sống.
Cha của Huỳnh Mai – anh Huỳnh Văn Sáu (sinh năm 1965), gương mặt bơ phờ, chưa hết hoang mang. Anh không hiểu vì sao con mình lại bị sát hại dã man, kinh hoàng như thế.
Anh Sáu kể: “Vợ chồng tôi sinh được 3 người con, 2 gái, 1 trai. Huỳnh Mai là con gái đầu lòng, sinh năm 1987. Gia đình nghèo, không có nhà cửa, ruộng đất, mấy chục năm vợ chồng lấy nhau là mấy mươi năm đi làm thuê. Ngôi nhà lá này cũng ở nhờ của người khác…”.
Nhà nghèo, Huỳnh Mai phải bỏ học từ năm lớp 7, và cũng từ đó Mai phải đi làm thuê, làm mướn cùng cha mẹ.
Năm 15 tuổi, Mai đi làm cho một Cty thủy sản ở Cà Mau, được một thời gian lại về làm công nhân cho một xưởng chế biến gỗ ở Bình Dương. Ngày 23/12/2006, nhờ mai mối, Huỳnh Mai lấy chồng người Hàn Quốc, đám cưới tổ chức tại nhà hàng Thiên Thai.
“Ðám cưới của Mai chung với 2 cô gái Việt khác nữa cũng lấy người Hàn Quốc. Tôi cũng không biết con rể tên gì, chỉ nghe người phiên dịch nói là Chan Shan Hoo gì đó, làm nghề lái taxi. Ngày cưới phía môi giới chỉ cho phép nhà gái đi dự 15 người.
Ðám cưới của Huỳnh Mai được tổ chức tập thể tại nhà hàng Thiên Thai (Ảnh do gia đình cung cấp).
Lúc tổ chức lễ cưới chú rể đưa 1 phong bì. Tan tiệc phía môi giới gọi chúng tôi lại yêu cầu đưa phong bì cho môi giới xem, trong phong bì có 400 USD và họ lấy 200 USD, nói là tiền lệ phí gì đó.
Ngày 23 tháng 3 năm 2007, Mai lên máy bay sang xứ người làm dâu. Ông Sáu, ba của Mai, tâm sự tiếp, “Tôi đâu ngờ đó cũng là ngày cuối cùng vĩnh biệt người con gái của tôi”.
Ông Sáu kể lại: “Qua Hàn Quốc, cứ ba bốn ngày con gái tôi lại điện thoại về nhà. Nó hỏi thăm sức khỏe mọi người, cuộc sống gia đình. Nhưng tuyệt nhiên, nó không chút than phiền về hoàn cảnh đời sống riêng tư. Cuối tháng 6 năm 2007, thì không thấy con tôi điện về nữa. Tôi chẳng biết chuyện gì nữa. Ðến ngày 12 tháng 7 năm 2007, cảnh sát tỉnh Kiên Giang đã đến nhà thông báo cho biết rằng, ‘con gái ông đã bị chính chồng nó sát hại’. Tôi bất ngờ quá và căm phẫn. Gia đình chỉ mong cháu tìm được hạnh phúc nơi xứ người. Vậy mà… vậy mà…”.
Trong căn nhà lá mà ông Sáu ở nhờ, trên vách tường tranh còn treo những hình ảnh em bé Huỳnh Mai thơ ngây xinh đẹp ngày nào. Ông Sáu day dứt: “Nghĩ đến con, mà lòng tôi đau thắt. Không biết lúc nào mang được nắm tro của con về nhà.
Và sau đây là lá thư cuối cùng của Huỳnh Mai, cô dâu Việt ở Hàn Quốc: “Em đã cố gắng rất nhiều để trở thành một người vợ tốt, một người mẹ tốt. Em mong muốn một gia đình đầm ấm. Em rất muốn nói chuyện nhiều với anh. Em cũng như những người con gái khác, rất muốn đối xử tốt với chồng, nhưng sao anh lại không quan tâm đến em. Em mong muốn có một gia đình đầm ấm, và trở thành một người vợ tốt đối với anh… Nhưng những ước mơ thật giản dị đó của em đã không trở thành hiện thực…”
Lá thư của Huỳnh Mai viết đề ngày 25 tháng 6 năm 2007. Lá thư là nơi trút bỏ những bức bối, nỗi niềm của Mai, khi không nói được tiếng Hàn.
Huỳnh Mai viết tiếp: “Nếu em được về Việt Nam, em sẽ tha thứ cho anh”.
Huỳnh Mai do bất hòa với chồng, nên chỉ mới hai tháng ở Hàn Quốc, là muốn quay về Việt Nam. Mai không thể ngờ, đúng hôm sau khi viết lá thư, thì cô đã bị chồng sát hại. Thi thể của Huỳnh Mai, với 18 chiếc xương sườn bị gẫy, đến 8 ngày sau mới được phát hiện.
Maι vιết tҺȇm rằпg: “TҺực sự là em muṓп trở vḕ Vιệt Nam. Em moпg rằпg ước mơ của aпҺ sẽ tҺàпҺ Һιệп tҺực, và moпg aпҺ sṓпg ƌàпg Һoàпg trở lạι. Và kҺι vḕ Vιệt Nam, em sẽ làm lạι từ ƌầu, và sẽ ƌṓι xử tṓt vớι Ьa mẹ aпҺ.”