Bé Gáι Vιệt 6 Tuổι Ở Mỹ Gọι 911 Vì Ngứa Dữ Dộι, CảпҺ Sát Đếп NҺà Và PҺát Hιệп Đιḕu KҺιếп Aι Cũпg Sṓc

Bé Gáι Vιệt 6 Tuổι Ở Mỹ Gọι 911 Vì Ngứa Dữ Dộι, CảпҺ Sát Đếп NҺà Và PҺát Hιệп Đιḕu KҺιếп Aι Cũпg Sṓc

Giữa buổi tối yên tĩnh của một khu phố nhỏ ở ngoại ô bang Texas, Mỹ, phòng tổng đài khẩn cấp 911 nhận được một cuộc gọi bất thường. Giọng nói trong trẻo, ngắt quãng của một bé gái vang lên qua điện thoại, lẫn trong tiếng thở gấp: “Cô ơi… con bị ngứa… ngứa dữ lắm… con gãi mãi không hết… với lại… con sợ…” Rồi tiếng nức nở vang lên.

Nhân viên trực tổng đài ngay lập tức trấn an và hỏi tên, địa chỉ. Bé nói tên là An Nhi, 6 tuổi, người Việt, sống cùng bố mẹ trong một căn hộ tầng trệt. Cô nhân viên nghe thấy tiếng bước chân và tiếng cửa đóng sầm trong nền cuộc gọi, xen lẫn tiếng người đàn ông quát tháo bằng tiếng Việt. Trực giác nghề nghiệp mách bảo đây không đơn thuần là một cơn dị ứng.

Chỉ vài phút sau, hai xe cảnh sát và một xe cứu thương lao đến khu chung cư. Khi gõ cửa, không ai trả lời, nhưng họ nghe tiếng khóc thút thít. Một sĩ quan quyết định phá cửa. Cảnh tượng hiện ra khiến tất cả sững sờ. Giữa phòng khách, An Nhi ngồi co ro, toàn thân nổi đầy những vết đỏ loang lổ, nhiều chỗ đã rướm máu do gãi liên tục. Khuôn mặt bé tái mét, đôi mắt tròn hoảng loạn. Quần áo bé mặc cũ kỹ, loang lổ những vệt bẩn.

Người mẹ trẻ đứng một góc, tay run rẩy, còn người đàn ông – được xác định là bố dượng – đang trong tình trạng say rượu, mặt đỏ gay, miệng nồng nặc mùi bia. Khi cảnh sát hỏi, ông ta trả lời cộc lốc rằng bé “bị dị ứng bình thường” và “chỉ cần bôi thuốc”. Nhưng một sĩ quan đã tinh ý nhận ra nhiều vết bầm tím cũ mới xen lẫn trên cánh tay và lưng bé – những dấu vết không thể do gãi gây ra.

Nhân viên y tế nhanh chóng kiểm tra và phát hiện tình trạng viêm da nặng, nhiễm trùng, cùng nhiều vết thương nghi do bị đánh bằng vật cứng. An Nhi liên tục né tránh khi có người đàn ông đến gần, bàn tay nhỏ siết chặt áo của một nữ cảnh sát như tìm chỗ an toàn.

Khi được đưa đến bệnh viện, bé mới dần bình tĩnh. Trong lúc bác sĩ xử lý vết thương, bé lí nhí kể rằng từ khi mẹ tái hôn với bố dượng cách đây hơn một năm, bé thường xuyên bị mắng chửi, bỏ đói, và nhiều lần bị đánh khi làm đổ nước hay không dọn dẹp đúng ý. Cơn ngứa mà bé nói trong cuộc gọi 911 bắt đầu từ mấy ngày trước, nhưng bố dượng không cho đi khám, còn bắt bé ngủ dưới nền nhà gần chỗ nuôi chó. Bé bảo “ngứa lắm nhưng con sợ nói… sợ bị đánh.”

Người mẹ, khi được cảnh sát tách riêng, đã bật khóc. Cô thừa nhận chồng mình nóng tính và từng đánh bé, nhưng nói rằng mình “không biết phải làm sao” vì phụ thuộc tài chính. Lời biện minh ấy khiến những người có mặt vừa tức giận vừa xót xa. Một đứa trẻ mới 6 tuổi, ở nơi được cho là văn minh, an toàn, nhưng lại sống trong bóng tối của bạo hành và bỏ mặc.

Vụ việc nhanh chóng được đưa ra tòa án gia đình. Bố dượng bị bắt giữ ngay trong đêm, đối diện nhiều cáo buộc, trong đó có tội hành hạ trẻ em. Người mẹ cũng bị điều tra về hành vi bỏ bê con. Trong những phiên điều trần, bé An Nhi được một nữ luật sư gốc Việt tình nguyện bảo vệ.

Những ngày ở trung tâm bảo trợ trẻ em, An Nhi dần lấy lại nụ cười, được ăn uống đầy đủ, được mặc quần áo sạch sẽ, và mỗi tối được nghe truyện cổ tích. Bé thích nhất là truyện “Cô bé Lọ Lem” nhưng mỗi khi nghe đến đoạn mẹ kế độc ác, ánh mắt bé lại thoáng buồn. Các nhân viên xã hội ghi nhận bé vẫn còn ám ảnh, thỉnh thoảng giật mình khóc thét trong đêm.

Tin tức về vụ việc lan rộng, cộng đồng người Việt tại Mỹ bàng hoàng và kêu gọi chung tay giúp đỡ. Một cặp vợ chồng hiếm muộn đã nộp đơn xin nhận nuôi bé. Họ là người Việt định cư lâu năm, có điều kiện kinh tế và đặc biệt yêu trẻ con. Sau quá trình xem xét, tòa chấp thuận, An Nhi được về sống trong một ngôi nhà mới, có phòng riêng, có sân vườn, và một chú chó nhỏ làm bạn.

Ngày bé chuyển đến, bé ôm chặt chú chó vào lòng, đôi mắt sáng lên lần đầu tiên sau nhiều tháng. Người mẹ nuôi cúi xuống nói khẽ: “Từ nay, con sẽ không phải sợ hãi nữa. Nhà này là nhà của con.” Bé gật đầu, khóe miệng run run rồi mỉm cười.

Câu chuyện của An Nhi trở thành lời nhắc nhở đau xót rằng bạo hành trẻ em không chừa bất cứ đâu, và rằng một cuộc gọi nhỏ bé – như cú điện thoại 911 của một cô bé 6 tuổi – có thể cứu cả một sinh mệnh. Nhưng cũng là lời cảnh tỉnh cho những bậc cha mẹ: tình thương không chỉ là sinh ra một đứa trẻ, mà còn là bảo vệ và chăm sóc nó, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào.

Và ở một góc nhỏ của Texas, mỗi buổi chiều, tiếng cười trong trẻo của một bé gái Việt 6 tuổi lại vang lên trong sân vườn, như xua tan bóng tối đã từng bao phủ tuổi thơ em.

Bài viết mới cập nhật:

Chia sẻ bài viết:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!